Xuyên qua năm một chín ba bảy Tùng Hỗ chiến trường, chính vào tám trăm tráng sĩ tử thủ Tứ Hạnh thương khố, vì Trung Quốc quân nhân sau cùng tôn nghiêm, lính đặc chủng Triệu Vệ Đông cùng tám trăm tướng sĩ, thề cùng ngày khấu huyết chiến tới cùng!
Một tấc sơn hà một tấc huyết, mười vạn binh sĩ mười vạn quân!
Hoa Hạ bốn ức đồng bào, há lại cho tiểu quỷ tử hung hăng ngang ngược!
Giết quỷ tử, bảo vệ quốc gia, vì quân nhân vinh dụ, vì hơn ba ngàn vạn bị hại đồng bào, vì dân tộc tôn nghiêm, nhiệt huyết Trung Quốc quân nhân không màng sống c·hết, không chém hết uy tặc, thề không thôi!
Một tấc sơn hà một tấc huyết, mười vạn binh sĩ mười vạn quân!
Hoa Hạ bốn ức đồng bào, há lại cho tiểu quỷ tử hung hăng ngang ngược!
Giết quỷ tử, bảo vệ quốc gia, vì quân nhân vinh dụ, vì hơn ba ngàn vạn bị hại đồng bào, vì dân tộc tôn nghiêm, nhiệt huyết Trung Quốc quân nhân không màng sống c·hết, không chém hết uy tặc, thề không thôi!
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Đoan Ngọ
- Triệu Vệ Đông
Một lính đặc chủng ưu tú từ 'Hạ quốc' xuyên không về chiến trường Tùng Hỗ năm 1937, nhập vào thân phận của Đoan Ngọ, đúng vào thời điểm quân Nhật đang hung hăng tấn công Thượng Hải. Anh bắt đầu hành trình từ một đội quân địa phương ô hợp, thiếu ý chí chiến đấu, từng bước xây dựng và rèn luyện họ thành một lực lượng tinh nhuệ. Với tài năng quân sự vượt trội và lòng yêu nước cháy bỏng, Đoan Ngọ lãnh đạo đội quân của mình chiến đấu kiên cường chống lại quân Nhật, giải cứu dân thường, và dần thu hút sự ủng hộ của các đơn vị quân đội khác cũng như dân chúng. Mục tiêu của anh là cố thủ kho hàng Tứ Hành, đánh thức ý chí kháng chiến của toàn dân tộc và lấy lại danh dự cho quân đội Trung Quốc.
Nhân vật chính là lính đặc chủng từ tương lai (Hạ quốc) với kiến thức quân sự, kỹ năng chiến đấu và chiến thuật hiện đại vượt trội so với thời đại 1937. Anh ta có khả năng sử dụng các loại vũ khí một cách thành thạo, có tầm nhìn chiến lược và khả năng lãnh đạo bẩm sinh, giúp anh ta dễ dàng xoay chuyển cục diện và thu phục lòng người.
Truyện có một khởi đầu đầy kịch tính và truyền cảm hứng, khắc họa rõ nét tinh thần yêu nước và lòng dũng cảm. Nhân vật chính Đoan Ngọ thể hiện sự thông minh, quyết đoán và kỹ năng chiến đấu vượt trội, nhanh chóng biến một đội quân ô hợp thành một lực lượng có ý chí chiến đấu. Câu chuyện không chỉ tập trung vào hành động mà còn thể hiện sự thức tỉnh của lòng dân và các binh lính, tạo nên những khoảnh khắc cảm động và tự hào. Sự ủng hộ của dân chúng và việc các đơn vị quân đội khác gia nhập lực lượng của Đoan Ngọ cho thấy sức mạnh của tinh thần đoàn kết và ý chí chống giặc.
Mặc dù mang tính truyền cảm hứng, tuyến truyện đôi khi quá thuận lợi cho nhân vật chính, khiến yếu tố 'bàn tay vàng' khá lộ liễu. Sự nhu nhược ban đầu của đội quân địa phương và thái độ ban đầu thờ ơ của một số quân đội chính quy có thể khiến người đọc cảm thấy khó chịu. Đặc biệt, sự kiêu ngạo và coi thường của lính Anh quốc được miêu tả khá gay gắt, dù cần thiết cho tình tiết nhưng cũng có thể gây bức xúc.
Trời ơi, đọc mà thấy tụt mood với mấy ông lính ban đầu, hèn quá là hèn luôn, chạy như chuột. Xong rồi cái anh main tự nhiên xuất hiện là bá đạo liền, một mình cân cả team địch, xong ai cũng nghe lời. Kiểu 'main character energy' hơi bị lố. Rồi còn vụ lính Anh chảnh chó, coi thường người Việt ghê gớm, dù biết là lịch sử nhưng vẫn thấy ức chế. Main thì bắn đâu trúng đó, không thấy thử thách gì mấy ban đầu.
- Chương 1: Lính đặc chủng Đoan Ngọ từ Hạ quốc xuyên không về chiến trường Tùng Hỗ năm 1937, nhập vào một đội lính địa phương ô hợp. Chứng kiến sự hoảng loạn và yếu kém của họ trước kỵ binh Nhật, Đoan Ngọ đã một mình chiến đấu dũng cảm, hạ gục 13 quân Nhật bằng vũ khí thô sơ, khiến những người lính còn lại kinh ngạc và bắt đầu nể phục anh.
- Chương 2: Đoan Ngọ tiếp tục thể hiện kỹ năng chiến đấu siêu việt khi một mình đối đầu và tiêu diệt ba kỵ binh Nhật với sự khéo léo và mưu mẹo. Anh chỉ đạo thu giữ chiến lợi phẩm từ quân Nhật, trang bị cho những người lính còn lại, và khéo léo thuyết phục họ tiếp tục chiến đấu thay vì đào ngũ, bằng cách gợi ý về việc thu thập vật tư và tránh bị coi là lính đào ngũ.
- Chương 3: Đoan Ngọ tự phong mình làm đoàn trưởng để có quyền lực, bổ nhiệm Lão Khảm làm doanh trưởng và tuyên bố mục tiêu cố thủ Tứ Hành kho hàng vì danh dự dân tộc. Trên đường đi, họ chứng kiến cảnh quân Nhật tàn sát dã man dân thường và tù binh, trong đó có một nhóm Xuyên quân bị bắt. Bất chấp sự e ngại ban đầu của quân lính, Đoan Ngọ quyết tâm giải cứu, lên kế hoạch đánh úp quân Nhật.