Mỗi một lần lúc hai người hoan ái, nàng sẽ nhắm hai mắt của mình, không muốn nhìn thấy hắn. Nhưng hắn vẫn hung hăng muốn nàng, hành hạ nàng, dùng thanh âm khàn khàn hỏi nàng “Yêu ta sao?” Nàng không nói, hắn liền thay đổi biện pháp khác đối với nàng, để cho nàng khóc, để cho nàng cầu xin tha thứ mà nói “Yêu, yêu ngươi…” Lần lượt ngươi đuổi ta chạy, hắn rốt cuộc giận, đôi tay xuyên qua tóc của nàng, thân thể cao lớn mang nàng đè chặt xuống giường, tròng mắt đen nhìn nàng chằm chằm, ngữ khí lạnh lẽo nói “Mạc Tiêu Hữu, ngươi còn dám chạy, ta muốn xem xem!” Nàng đau đến cau mày, trong mắt nổi lên một tầng sương mù nhìn gương mặt tuấn tú của hắn “Muốn như thế nào ngươi mới thả ta đi, mới bỏ qua cho ta…?” Nàng không chịu được gào thét. Trong mắt hắn thoáng qua thống khổ, tâm bén nhọn đau, gương mặt lạnh lẽo đọng lại vẻ đáng sợ “Ta cho ngươi biết Mạc Tiêu Hữu, cả đời này ngươi cũng đừng nghĩ có khả năng rời khỏi ta” Khi nàng nằm trong bồn tắm tràn đầy máu tươi, phút chốc bị hắn ôm lấy, nàng nghe được âm thanh hoang mang của hắn la lên, rống giận. Là hắn đây sao? Đó là tên ác ma khốn kiếp ư? Hắn… cũng có lúc sợ hãi như vậy?