JavaScript is off. Please enable to view full site.

Hồng Lâu: Nhặt Được Một Đầu Lâm Đại Ngọc

30 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Thể Loại Dã Sử
Tình trạng Còn Tiếp
Lần Cuối Cập Nhật
Số Chữ 1,077,843
Truyện Convert 100%
Lượt xem: 1,680
Nghe từ đầu Dịch Truyện
Tổng đề cử Hồng Lâu: Nhặt Được Một Đầu Lâm Đại Ngọc
Đã có 14 người đánh giá / Tổng đề cử
Trọng sinh vào Hồng lâu, vốn cho rằng cùng Giả gia không có một tia liên quan, lại trước dẫn tới một đầu Lâm Đại Ngọc.

Nhạc Lăng: "Ngươi nữ ta nuôi dưỡng, ngươi chớ lo vậy."

Lâm Như Hải: "Cũng cập kê, cái kia trả lại đi?"

Lâm Đại Ngọc: "Cha, ta. . ."

Chui vào Giả phủ, chưa cùng Giả gia dây dưa Lâm Đại Ngọc, là như thế nào vui vẻ sinh hoạt tại Nhạc Lăng bên cạnh, tất cả đều ở « Hồng lâu: Nhặt được một đầu Lâm Đại Ngọc ».

Nhìn xem nhân vật chính làm sao một người địch hai phủ, tận diệt long đong đường.

Xuyên qua thoải mái

Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)

Câu chuyện xoay quanh Nhạc Lăng, một đặc công từ kiếp trước trọng sinh vào thế giới Hồng Lâu Mộng giả tưởng. Anh được Lâm Như Hải tin tưởng gửi gắm nuôi dưỡng Lâm Đại Ngọc, từ đó thay đổi vận mệnh của cô bé. Nhạc Lăng, với vai trò là người giám hộ, cố gắng bảo vệ Lâm Đại Ngọc khỏi những biến cố và âm mưu trong Giả phủ cũng như triều đình (đặc biệt là tranh đấu giữa các hoàng tử Khang Vương và Tần Vương). Mối quan hệ giữa Nhạc Lăng và Lâm Đại Ngọc dần phát triển từ xa lạ sang tin tưởng và gắn bó.
Nhạc Lăng là đặc công kiếp trước, có kiến thức y học cơ bản (từ "sổ tay bác sĩ chân đất"), và được Tần Vương trọng dụng, có địa vị cao (Thân Quân thống lĩnh), được ban ngọc bài Tần Vương để hành sự. Anh ta có thể chiến đấu một mình chống lại nhiều người một cách dễ dàng.
Truyện mang đến một góc nhìn mới mẻ về Hồng Lâu Mộng khi đưa một nhân vật trọng sinh vào làm người giám hộ của Lâm Đại Ngọc, từ đó thay đổi hoàn toàn cốt truyện quen thuộc. Nhạc Lăng là một nhân vật nam chính có trách nhiệm, bản lĩnh, và sự quan tâm tinh tế, tạo nên một hình tượng "người cha bất đắc dĩ" rất đáng yêu. Các tương tác giữa Nhạc Lăng, Lâm Đại Ngọc và Tuyết Nhạn rất tự nhiên và hài hước, đặc biệt là sự lo lắng của Nhạc Lăng về sức khỏe của Lâm Đại Ngọc và những suy nghĩ "ngớ ngẩn" của Tuyết Nhạn. Sự đối lập giữa vẻ ngoài lạnh lùng, bản lĩnh của Nhạc Lăng và nội tâm ấm áp khi chăm sóc Lâm Đại Ngọc là điểm cộng lớn.
Cốt truyện có vẻ đẩy mạnh sự đối lập giữa Nhạc Lăng/Lâm Đại Ngọc và Giả Bảo Ngọc/Giả phủ một cách hơi vội vàng và dứt khoát ngay từ đầu, khiến Giả Bảo Ngọc trở nên "phản diện" một chiều quá nhanh mà chưa có sự phát triển tình tiết tự nhiên. Việc Nhạc Lăng "đoán trước" lời của Giả Bảo Ngọc (cô muội muội này ta từng gặp) tuy hài hước nhưng cũng làm giảm đi tính bất ngờ của nhân vật. Một số chi tiết như Tuyết Nhạn hiểu lầm Nhạc Lăng đút thuốc hoặc bảo "cô nương nhà ta không trong sạch" có vẻ hơi cường điệu để tạo tiếng cười.
Ôi Giả Bảo Ngọc bị dìm ghê quá, chưa gì đã bị na9 'tiên tri' xong rồi ném ngọc luôn, tội vãi. Na9 tuy có năng lực nhưng kiểu chăm con hơi kì cục, đút thuốc xong còn nhờ nha hoàn lau người cho n9, nghe hơi creepy. Tuyết Nhạn nhỏ xíu mà suy nghĩ ghê quá. Lâm Đại Ngọc yếu đuối quá, bệnh mãi, đúng là 'sinh vật khó nuôi' thật. Mấy cái hiểu lầm của Tuyết Nhạn hơi làm quá lên, đọc hơi mệt.
  • Chương 1: Lâm Như Hải, do tình hình triều đình bất ổn và vợ mới mất, lo lắng cho con gái Lâm Đại Ngọc yếu ớt. Ông tin tưởng giao Lâm Đại Ngọc cho Nhạc Lăng, một thuộc hạ thân tín của Tần Vương (và là đặc công trọng sinh), đưa vào kinh thành. Nhạc Lăng ban đầu ngần ngại vì chưa từng chăm sóc trẻ con, đặc biệt là cô bé thể chất yếu ớt.
  • Chương 2: Nhạc Lăng đưa Lâm Đại Ngọc và nha hoàn Tuyết Nhạn lên thuyền về kinh. Lâm Đại Ngọc buồn bã khi rời xa cha nhưng cố gắng tỏ ra kiên cường. Cô lo lắng mình sẽ trở thành gánh nặng và người ngoài khó có thể toàn tâm toàn ý chăm sóc. Tuyết Nhạn tìm cách an ủi cô chủ, nhưng cũng có chút ưu sầu về chuyến đi.
  • Chương 3: Lâm Đại Ngọc đột nhiên sốt cao trên thuyền. Nhạc Lăng, nhờ kiến thức y học từ kiếp trước (sách "bác sĩ chân đất"), nhanh chóng tìm và tự tay sắc thuốc cho cô bé. Anh cẩn thận đút thuốc cho Lâm Đại Ngọc, khiến Tuyết Nhạn vô cùng ngạc nhiên và có chút suy nghĩ "linh tinh" về sự trong sạch của cô chủ. Nhạc Lăng nhận thấy thể chất yếu của Lâm Đại Ngọc và tự nhủ cô bé là "sinh vật khó nuôi nhất". Tuyết Nhạn sau đó xin Nhạc Lăng trông nom Lâm Đại Ngọc giúp một lúc để mình có thể nghỉ ngơi.
    Tổng đề cử 0
    Tuần 531
    Tháng 1680
    loading
    loading
    loading