Tiếng chuông điện thoại cứ vang lên, inh ỏi bên tai làm nó không thể vờ như không nghe để tiếp tục ngủ nướng.
Quá bực mình vi cuộc điện thoại quấy nhiễu mộng đẹp, nó bắt máy, mắt kèm nhèm không thèm nhìn người gọi là ai, nó hét lên:
- Điên à, biết mấy giờ ko mà ko để người ta ngủ, gọi cái đéo gì mà lắm thế.
- Lịt pẹ, giờ này mà mày còn ngủ à con kia. Hẹn nhau, gọi tao qua chở lên trường xem bảng điểm mà còn ngủ à.
Nó bật dậy như cái lò xo.
- Chết mịa, mấy giờ rồi hả thằng kia, sao mày ko gọi tao dậy sớm.
- Lạy thánh bà, con gọi bà cháy máy rồi này, gần 10h rồi. Lượn xuống ngay, tao chờ ngay cổng.
Nó phi như bay vào phòng tắm, vì vướng vào cái chăn nên nó ngã lăn từ giường xuống đất. Mông tiếp đất an toàn, nên kết quả nó đau ê ẩm. Mặt nhăn nhó làm vẫn cố lết mông đi làm thủ tục. Nó xỏ đại cái áo sơmi dáng dài với quần ôm cho anh, vơ túi xách, chạy nhanh xuống dưới nhà.