Trong một khu vườn nọ, hoa quỳnh bung nở những cánh hoa tuyệt đẹp của nó, một vẻ đẹp thanh tao và thuần khiết. Nhưng ở đây, tất cả những gì nó thấy chỉ là những vì tinh tú lấp lánh trên màn trời tím đen. Ánh trăng mờ ảo sao có thể so sánh với ánh hào quang của ánh dương bất tận! Sao đến cuối cùng, hoa quỳnh vẫn không thể tận mắt nhìn thấy người nó yêu một cách đàng hoàng...