"Đời này kiếp này ta và ngươi không thể ở cùng với nhau được, để đi được đến đây ngươi cũng đã trả giá rất nhiều, nhưng thân phận giữa hai chúng ta thực sự quá cách biệt, một phàm nhân như ngươi như thế nào có thể ở cùng với tiên nhân như ta?"
"Vậy những lời trước kia nàng nói đều là gió thoảng mây bay cả sao?"
"Không sai, ngươi nên trở về đi thôi... vùng đất này không thể chứa chấp ngươi quá lâu được đâu."
"Hahaha!!! Giá đắt, đúng vậy... ta đã trả cái giá rất đắt để đến tận đây nghe mấy lời tuyệt tình vô nghĩa của nàng, đắt đến nỗi bây giờ nghĩ lại ta cảm thấy mình không bằng heo chó... Kiếp này ta bất nhân, bất nghĩa, bất hiếu, có lẽ không đáng để sống nữa, vốn nên chết đi thì hơn... Nhưng ta hy vọng nàng nhớ một điều, nàng tuyệt đối đừng bao giờ hối hận, nếu thực sự có một ngày ta còn được đứng trước mặt nàng như bây giờ thì..."
Nói xong câu đó, mái tóc dài đen tuyền của hắn bỗng biến thành một màu bạc trắng, đôi mắt đỏ thẫm cực kỳ đáng sợ, toàn bộ cơ thể thì đã mục nát thối rửa từ bao giờ, vùng đất mà hắn đang đứng vốn không dành cho phàm nhân, cho đến tận bây giờ hắn mới nhận ra mình đang dần chết đi.
Nhưng hắn không hề cảm thấy đau đớn một chút nào, bởi vì tâm hắn đã chết, chết một cách hoàn toàn triệt để...
Mười năm qua hắn sống vì cái gì, vui buồn hạnh phúc vì điều gì... còn không phải vì một người con gái sao? Ngôi vị thái tử hắn không màng, huynh đệ vào sinh ra tử hắn không cần, thân sinh phụ mẫu hắn cũng mặc... còn không phải vì một người con gái kia sao?
Còn vì nàng ta vượt trăm sông ngàn bể, gánh chịu đao thương phá thịt, lửa đốt băng lạnh để lên tận tam thương cửu giới...
Ngã mình rơi xuống chín tầng trời, rơi xuống địa ngục sâu không thấy đáy, lòng của hắn bấy giờ chỉ có thể dùng hai từ điên cuồng mới diễn tả hết được.
Tuy nhiên, rơi xuống vực sâu vạn trượng hắn lại không chết mà còn gặp được thiên đại cơ duyên giúp hắn giải tỏa được tâm thần bị tàn phá, tổn thương trầm trọng.
"Nhân sinh không hẳn cứ người tốt là phải hướng thiện mà đi, chưa kể ta vốn không phải người tốt, làm một đại ma đầu phá nghịch lão thiên, ngao du tứ hải, chân đạp vạn giới, sống trong máu tươi của kẻ thù, làm bạn với thây cốt vong linh có lẽ cũng không phải là tệ..."