JavaScript is off. Please enable to view full site.

Giả Quý Tộc Truyenfull

60 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Thể Loại Đô Thị Ngôn Tình Nữ Cường Ngôn Tình
Tình trạng Full
Lần Cuối Cập Nhật
Năm xuất bản 2024
Số Chữ 147,442
Truyện Dịch 100%
Lượt xem: 892
Nghe từ đầu
Tổng đề cử Giả Quý Tộc Truyenfull
Đã có 15 người đánh giá / Tổng đề cử
Dương Vi dùng mười ba năm để yêu Tống Triết.

Lần đầu tiên gặp gỡ, Dương Vi là cô bé mồ côi được mẹ anh thu dưỡng. 

Ngày ấy, cô đứng trong căn nhà lớn, trên người mặc bộ giáo phục đã sờn chỉ, dưới chân còn mang đôi giày vải lấm lem bùn đất. 

Tống Triết khi đó chỉ là thiếu niên mười mấy tuổi, đứng trên lầu mỉm cười đánh giá cô. Thiếu niên lớn lên rất đẹp, anh tựa như người từ trong tranh bước ra, làm cho người khác không nhịn được mà dõi mắt nhìn theo, nhất là khi nhìn thấy ánh sáng kiêu ngạo rực rỡ trong đôi mắt kia. 

Lúc đó, Dương Vi không biết rằng khoảnh khắc sơ ngộ ấy sẽ là khởi đầu cho tình cảm đơn phương mười ba năm của cô.

Người ta thường nói trong tình yêu, ai yêu trước người đó sẽ thua…

Mà Dương Vi thì đã định sẵn sẽ thua trên tay của Tống Triết. 

Cô yêu anh mười ba năm, là mười ba năm nỗ lực trả giá, là mười ba năm âm thầm chờ đợi. Vì dung nhập Tống gia, vì xứng với Tống Triết, cô cố gắng khoác lên cho mình một vỏ bọc quý tộc. Cô học đàn cello, học tiếng Pháp cùng tiếng Latinh, thành tích vĩnh viễn đệ nhất. 

Cô luôn tự khắc chế, giống như sợi dây đàn lúc nào cũng căng cứng, chưa bao giờ dám phóng túng chính mình.

Nhưng Tống Triết không thích cô.

Anh lúc nào cũng lạnh nhạt, chế giễu, hình như cô làm gì anh cũng khó chịu, bất mãn. 

Thật ra, chỉ cần anh đối tốt với cô một chút, cô liền vui vẻ thỏa mãn. Tống Triết thích cái gì, cô đều có thể cố gắng. Tính yêu của cô lúc đó vốn dĩ hèn mọn như vậy đấy.

Rồi ước mơ của Dương Vi cũng thành hiện thực, Tống Triết kết hôn với cô, cô trở thành Tống phu nhân được người người ngưỡng mộ. 

Dương Vi đã từng rất hạnh phúc, cô là bạn đời của anh, là người có thể đường đường chính chính cùng anh đi đến cuối đoạn đường. Cô từng nghĩ mình sẽ bên anh cả đời, dù khó khăn hay dễ dàng, dù vui vẻ hay bi thương…

Nhưng rồi, cô thua cuộc.

Cô không chịu nổi ánh mắt lạnh nhạt mỗi khi anh nhìn cô.

Cô không chịu nổi những lần anh trào phúng nghi ngờ tình yêu của mình. 

Cô không chịu nổi những ngày cô đơn ngồi trong căn phòng trống vắng lạnh lẽo, vô vọng chờ đợi anh trở về. 

Dương Vi không chịu nổi, nên cô buông tay…

“Tống Triết, chúng ta ly hôn đi.”

Ngày nghe Dương Vi nói câu này, Tống Triết đã rất bất ngờ. Anh thản nhiên đến bình tĩnh…

“Là vì chuyện của Võ Luân sao, tôi cho rằng em sẽ không tức giận.” 

Anh cười đến ôn hòa “Như vậy đi, tôi sẽ cho người đính vé máy bay, chúng ta đi du lịch nước ngoài, em hết giận rồi chứ?”

Anh cho rằng cô đang giận dỗi, nhiều chút kiên nhẫn dỗ dành, mọi chuyện rồi sẽ ổn. 

Khi ấy, Tống Triết không biết rằng, Dương Vi là nghiêm túc, đó là ngày mà cô bắt đầu học cách buông bỏ anh, học cách quên đi tình yêu mà cô đã dành cho anh. 

Nếu như thời gian được quay lại, nếu như Tống Triết biết được mình đã từng ngu ngốc đến như thế nào thì có lẽ anh đã không vì chút tâm lý phản nghịch, vì cái gọi là sĩ diện đàn ông mà ký vào đơn ly dị. 

Nhưng cuộc đời vốn dĩ chẳng có nếu như…

Ngày anh và cô ly hôn, anh đã từng ngây thơ nghĩ sớm muộn gì cô cũng về bên anh, sớm muộn gì cô cũng quay về làm Tống phu nhân. 

Tống Triết khi ấy là một người đàn ông kiêu căng, tự phụ, anh cho rằng cô đã ở bên anh mười ba năm thì sẽ không bao giờ rời bỏ. Anh thói quen được cô đối tốt, anh thói quen nhận sự yên lặng trả giá từ cô…

Cô sẽ trở lại mà thôi

Nhưng rồi, Tống Triết phát hiện, từ khi Dương Vi rời xa anh, cô đã thay đổi rất nhiều. 

Cô hay cười hơn trước, lại quen được rất nhiều người bạn, thì ra cô là một người hài hước, có thể chọc cười người khác chỉ với vài lời nói. Anh chưa bao giờ nhìn thấy một Dương Vi sống động như thế, không còn một Dương Vi lúc nào cũng ưu nhã đến cứng ngắc mà đầy tự nhiên và vui vẻ. 

Còn Tống Triết, từ khi cô đi, anh có gì…

Là sự cô đơn, trống vắng, là thiếu mất một người luôn quan tâm chăm sóc, là mất đi một người vợ mà trước giờ anh chưa từng nghĩ cô lại quan trọng với anh như thế.     

Lần đầu tiên, Tống Triết bỏ xuống sĩ diện, lần đầu tiên, Tống Triết chịu thua mà đi tìm Dương Vi…

“Dương Vi, trở về đi, chuyện ly hôn coi như chưa từng xảy ra.”

“Tôi không quen căn nhà không có em.”

“Tôi không quen nhìn em rời khỏi tôi.”

“Tôi không quen em đối xử tốt với người khác bỏ quên tôi.”

“Tôi không quen nhìn em cười với người khác.”



“Tống Triết, tôi đã từng yêu anh.”

“Sẽ thói quen… Chúng ta từng người sẽ tân sinh mới, cho nên, trở về đi…”

Dương Vi không còn yêu Tống Triết nữa rồi, cô sẽ không quay về bên anh. 

Đây là lần đầu tiên Tống Triết nhìn rõ sự thật như vậy. 

Mười ba năm qua, Tống Triết đã làm rất nhiều chuyện sai, rõ ràng là yêu lại vì chút kiêu ngạo, tự tôn mà trốn tránh thừa nhận, rõ ràng là không thể sống thiếu cô lại vì khúc mắc ngày xưa mà hết lần này đến lần khác tổn thương đến không thể vãn hồi. (Bài viết được post full và sớm nhất tại
Mới nhất
7 tháng trước
    Tổng đề cử 0
    Tuần 892
    Tháng 17
    loading
    loading