Một ngày nào đó.
Với trần có lẽ đọc sách xem mệt, buông sách vở, nhàn rỗi nhàm chán nơi nơi nhìn xem, nhìn các bạn học đùa giỡn, nhìn ngoài cửa sổ một mảnh trời xanh…… Cho đến ánh mắt dừng lại ở dư chưa xảy ra trên người, cố ý vô tình hỏi: “Có yêu thích người sao?”
“Ân?” Dư chưa xảy ra bị thình lình xảy ra một câu hỏi ngốc, một chốc một lát không biết nên nói cái gì.
“Đối thích người có cái gì định nghĩa sao?”
“???”Dư chưa xảy ra vẻ mặt mờ mịt.
Với trần chống cằm, cười cười, “Thực sự có điểm tò mò ngốc nhập bệnh tình nguy kịch người sẽ cùng cái dạng gì người ở bên nhau.”
Dư chưa xảy ra vừa định bác bỏ hắn mới là ngốc tử, kế tiếp nghe được hắn tục lời nói, càng muốn làm dư chưa xảy ra đánh hắn.
“Có thể hay không hai người đều là ngốc tử, ngây ngốc đến trí?”
——
Từ lúc bắt đầu đôi mắt chấn động, đến yêu thầm truy đuổi.
Dư chưa xảy ra khóc truy ba năm lâu, vẫn cứ ôm có hy vọng chế tạo gấp gáp học trưởng bên người.
Hắn đã làm rất nhiều chuyện ngu xuẩn, duy nhất không ngu chính là thích học trưởng……
Dư chưa xảy ra: Học trưởng, ta thích ngươi, mau tới cùng ta yêu đương đi!
Chú: Hành văn kém, văn án kém, không mừng chớ phun.
Tag: Bên cạnh tình ca, Nhân duyên tình cờ gặp gỡ, Ngọt văn, Sảng văn
Lập ý: Yêu thầm