Thể loại: cổ đại, nam cường nữ cườngEdit: hoa hồngConverter: Ngocquynh520Bản Coverter: HoànSố chương: 37 (quyển 1:15; quyển 2:15; quyển 3:7)
Cổ Vô Song là thương nhân.
Là nữ thương gia.
Ánh mắt nàng độc đáo, thủ đoạn cao minh, có quyết đoán có tầm nhìn xa. Bàn về trình độ ăn nói, ở thành Nhữ An này càng không có ai bằng.
Có thể nói là gia tài bạc triệu.
Vậy mà nữ tử như vậy, 27 tuổi rồi, còn chưa xuất giá.
Phiếu mai đã qua, gả hạnh không hẹn. (Đã qua tuổi lấy chồng, mà vẫn chưa lấy chồng)
Có câu nói: mùa xuân tới khai hoa, cô nương lớn tuổi muốn gả lang quân. (Mùa xuân tới hoa nở, cô gái lớn tuổi muốn lấy chồng)
Cổ Vô Song nàng, quyết định gả mình ra ngoài. . . . . .
Thế nhưng vì sao, tính toán hết mọi đường.
Tính đi tính lại.
Không tính được lại có người đi vào trái tim mình.
Giới thiệu thêm của Editor:Cũng chỉ có Cổ Vô Song mới có loại khí thế này, quang minh chính đại liệt kê điều kiện tìm bạn trăm năm.
Điều kiện như sau:
Một, dung mạo đoan chính;
Hai, không bệnh tật;
Ba, về tuổi thì trên 27 dưới 37;
Bốn, chiều cao trên 1m8;
Năm, không có hôn ước;
Sáu, không có sở thích bất lương;
Người nào đồng thời thỏa mãn các điều kiện trên, đều có thể tới cửa tham gia tuyển chọn. Ưu tiên người có sở trường đặc biệt.
Xin trích dẫn của bạn danque bên TTV:Nữ cường là chỉ nàng có tài trên thương trường a. Nàng xuất thân nhà nghèo, cha bệnh, em thơ, phải đi làm thuê, trở thành gia tài bạc triệu, đứng đầu thương hội phương Bắc.
Cho nên nàng cường.
Nhưng đụng phải chàng, thủ phủ phương Nam thì nàng hoàn toàn yếu thế, chỉ phải dùng âm chiêu số sau đó trốn về phương Bắc. Nhưng chàng truy thê bá đạo quá nên cuối cùng cũng tóm được nàng.
Đặc biệt là không có lãng mạn, không có đàm gió luận trăng, nói chuyện tình cảm. Mà là "quỷ dị" đàm hôn luận gả giống như ký hiệp nghị buôn bán vậy.