Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, xuyên không
Edit: Skye + Bạch xà
Nghe đồn, Nhiếp Chính vương của Đông Phong quốc chính là một người quyền khuynh triều dã. Khiến cho hoàng thượng cũng phải kiêng kỵ bảy phần.
Nghe đồn, Nhiếp Chính vương của Đông Phong quốc chính là một người phong tao tuyệt đại, ngay cả tiên nữ trên chín tầng trời cũng ái mộ.
Nghe đồn, Nhiếp Chính vương của Đông Phong quốc chính là cứu được một con hồ ly nhỏ, cả ngày dịu dàng chăm sóc.
Lão Thiên a! xuyên qua thì cũng thôi đi, tại sao ta lại xuyên thành con hồ ly non vừa mới ra đời.
Vào một ngày nào đó, con hồ ly nhỏ năm nào đã biến thành một bé gái, nàng quơ cánh tay ngắn mũm mĩm khẽ khều người nào đó: "Cha"
Trên giường Mỹ nam lộn xộn, từ nay về sau, bên cạnh hắn chính là xuất hiện cô con gái bảo bối. Chỉ cần ở nơi có nàng, vị cha mỹ nam là hắn sẽ bảo vệ bên cạnh ( Ngày nào đó, đứa bé này bưng ghế, bò lên trên ghế, tay nhỏ bé kiêu ngạo quơ bút lông, để lại một đoạn chữ: Cậy vào sự sủng ái của cha, làm mưa làm gió trong vương phủ)
Giới thiệu vắn tắt đặc sắc“ Cha, mẹ kế mắng ta là tiểu tạp chủng.”. Đứa bé nào đó chảy ra hai chuỗi nước mắt, chạy tới tố cáo: “ Người đâu, đưa tất cả nữ nhân trong bản vương phủ đi.”. Mỹ nam lạnh lùng nào đó ra lệnh, dịu dàng ôm bé gái.
Ngày nào đó, cả phủ Nhiếp Chính Vương là tiếng khóc, tất cả nữ nhân bị đưa đi, trước khi đi cũng không biết là ai mắng tổ tông nhỏ.
( Hai quân đối chọi)
“ Tiêu Diệc Nhiên, hôm qua ngươi mang con hồ ly nhỏ chống lại ông ngươi, hôm nay ngươi lại mang một đứa bé gái còn chưa cai sữa đến. Ngươi cứ trở về cho nó bú sữa đi, để ông ngươi đánh trượng ai đó nhá! Ha ha.”. Tướng quân râu quai nón giương mày cười to.
Đứa bé nào đó giãy dụa cái tay ngắn chân ngắn, bò lên cưỡi trên vai Tiêu Diệc Nhiên, ngón tay út chạm vào râu quai nón, miệng còn hôi sữa, nói: “ Dám mắng cha của bà cô nhỏ của ngươi! Đứa cháu trai bất hiếu này, bà cô nhỏ nuôi người lớn như vậy, chưa đẻ trứng thì không nói, lúc này lại nuôi gan to lên, ngươi dám ầm ĩ với bà cô nhỏ của ngươi, cha, ta cho ngươi đặc quyền, giết đứa cháu trai này.”
Đoạn ngắn đặc sắc:“ Vương gia, không xong rồi, tiểu thư để lại một phong thư, rời nhà đi ra ngoài.”. Quản gia luống cuống chạy tới. Tiêu Diệc Nhiên mở giấy viết thư ra,trên giấy là chữ viết như dưa chuột méo, táo sâu: Cha, Vũ Nhi thấy một mỹ nam cực phẩm, đi trước, lừa về làm con rể cha.
Vương gia nào đó như bị mây đen che phủ, từng trận sấm vang rền, tám hướng gió lặng lẽ xé khuôn mặt tuấn tú mở ra một khe hở. Xem ra, nha đầunhỏ của hắn cánh cứng cáp rồi, biết bay đi: “ Chuẩn bị ngựa cho bản vương.”. Vương gia nào đó ra lệnh một tiếng, phong thư trong tay bị vo tròn, nhăn nhúm.