JavaScript is off. Please enable to view full site.

Để Tai Họa Chính Đạo, Ngươi Làm Trò Chơi Ban Thưởng Bọn Hắn? Metruyenchu

24 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Thể Loại Võng Du
Tình trạng Còn Tiếp
Lần Cuối Cập Nhật
Số Chữ 1,664,278
Truyện Convert 100%
Lượt xem: 4,339
Thể Loại:
Tình trạng:
Còn Tiếp
Nghe từ đầu Dịch Truyện
Tổng đề cử Để Tai Họa Chính Đạo, Ngươi Làm Trò Chơi Ban Thưởng Bọn Hắn? Metruyenchu
Đã có 11 người đánh giá / Tổng đề cử
"Lâm Nguyên, ta nhớ được chúng ta cho ngươi đi chính phái làm nằm vùng, là để ngươi tai họa bọn hắn, đúng không?"

"Đúng thế."

"Cái kia chính đạo đệ tử hiện tại sĩ khí dâng cao, lỏng có độ, tu hành tốc độ tăng lên bảy thành, ngươi có đầu mối gì a?"

"Ta lang cái hiểu được nha, ta liền vừa vỡ làm trò chơi!"

Nhẹ nhõm

Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)

Luyện Khí kỳ, Trúc Cơ kỳ, Kim Đan kỳ, Nguyên Anh cảnh giới.
Lâm Nguyên, một nhà thiết kế game xuyên không, được Ma môn phái làm nội ứng tại Vạn Pháp tông - một tông môn chính phái nổi tiếng với các đệ tử cực kỳ ham học ('quyển vương'). Nhiệm vụ của anh là 'tai họa' tông môn này, khiến các đệ tử vô tâm tu luyện. Thay vì dùng thủ đoạn ma giáo, Lâm Nguyên quyết định dùng kiến thức làm game từ kiếp trước kết hợp với thuật pháp để tạo ra các trò chơi điện tử gây nghiện. Anh ra mắt 'Kiếm Thuật Đại Sư', một game tiêu diệt khô lâu đơn giản nhưng có tính gây nghiện cao, khiến các đệ tử Vạn Pháp tông bỏ bê việc học. Tuy nhiên, một tiên sư của Vạn Pháp tông đã 'ma cải' game, biến nó thành công cụ học tập. Đồng thời, Lâm Nguyên còn có thân phận Cổ Thần hùng mạnh ở Ma môn, và cảm xúc của người chơi game giúp anh tu luyện công pháp 'Trường Sinh Kinh'. Truyện kể về hành trình Lâm Nguyên tiếp tục sáng tạo các game mới để 'tai họa' chính đạo và phát triển tu vi của mình, đối mặt với sự 'thích nghi' của Vạn Pháp tông và các nhiệm vụ từ Ma môn.
Lâm Nguyên là người xuyên không, mang theo ký ức và kinh nghiệm của một nhà thiết kế game từ kiếp trước. Anh có thân phận Cổ Thần, với pháp lực vô tận, bản thể gần như bất tử bất diệt và khả năng điều khiển ma khí. Cổ trùng ẩn trong người giúp anh ta thu thập 'cảm xúc giá trị' từ người khác để tu luyện 'Trường Sinh Kinh' và che giấu dấu vết. Khả năng sử dụng thuật pháp để 'lập trình' và tạo ra trò chơi một cách dễ dàng, trực quan cũng là một lợi thế lớn.
Truyện có một ý tưởng rất độc đáo và thú vị khi kết hợp yếu tố xuyên không, tu tiên và làm game. Cách nhân vật chính 'tai họa chính đạo' bằng cách phát triển các trò chơi gây nghiện thay vì thủ đoạn ma giáo thông thường là rất hài hước và mới mẻ. Sự tương phản giữa sự 'quyển' (ham học đến mức cực đoan) của các đệ tử chính phái Vạn Pháp tông và cách Lâm Nguyên dùng game để 'phá game' của họ tạo nên nhiều tình huống dở khóc dở cười. Các đoạn mô tả về sự 'nghiện game' của đệ tử chính phái rất chân thực và dễ liên tưởng đến đời sống hiện đại. Thêm vào đó, thân phận Cổ Thần của Lâm Nguyên và sự hài hước trong mối quan hệ với sư phụ Nhạc Linh Lung cũng là điểm cộng lớn.
Cốt truyện ở những chương đầu còn khá đơn giản, chủ yếu tập trung vào việc giới thiệu ý tưởng chính và cơ chế làm game. Các tình tiết về 'tai họa chính đạo' còn chưa đi sâu vào hậu quả hay những âm mưu phức tạp hơn, tạo cảm giác hơi lặp lại. Việc nhân vật chính dễ dàng tạo ra game và mọi người dễ dàng nghiện cũng làm giảm đi một chút kịch tính. Mối quan hệ giữa Lâm Nguyên và Nhạc Linh Lung đôi khi làm lu mờ trọng tâm 'tai họa chính đạo' ban đầu.
U là trời, mấy anh chị Vạn Pháp tông 'quyển' quá, chơi game cũng phải giải đề với mục tiêu điểm số. Nghĩ mà rén ngang! Main thì cứ 'làm game' là xong việc, hơi bị đơn giản hóa vấn đề á. Với mấy cái tên thuật pháp, cấp bậc tu luyện nghe hơi 'ô dề', không được mượt mà cho lắm. Mà game cũ còn bị 'ma cải' thành bài tập thì đúng là 'đau tim' luôn.
  • Chương 01: Tai họa, theo trò chơi bắt đầu. Lâm Nguyên, một nhà thiết kế game xuyên không, được Ma môn phái làm nội ứng tại Vạn Pháp tông với nhiệm vụ 'tai họa' các đệ tử chính phái. Nhận thấy sự 'quyển' cực độ của Vạn Pháp tông, anh quyết định dùng kiến thức làm game kiếp trước và thuật pháp để tạo ra các trò chơi điện tử gây nghiện. Game đầu tiên là 'Kiếm Thuật Đại Sư', một trò chơi đơn giản và anh lén đặt thẻ tre chứa game vào Tàng Kinh các.
  • Chương 02: Lý công nam tố chất chính là cao. Đệ tử Trương Đình, trong lúc tìm kiếm tài liệu giải trí, phát hiện thẻ tre 'Kiếm Thuật Đại Sư'. Ban đầu nhầm tưởng là ảo ảnh tấn công, nhưng nhanh chóng nhận ra đây là một trò chơi tiêu diệt khô lâu. Anh ta bị mê hoặc bởi lối chơi, hệ thống điểm và nâng cấp vũ khí. Trương Đình sao chép game và để lại lời nhắn cho tác giả. Lâm Nguyên, ẩn mình, hài lòng thu thập 'cảm xúc giá trị' từ Trương Đình và cảm thán về 'tố chất cao' của dân kỹ thuật.
  • Chương 03: Cái kia kỳ quái thắng bại muốn. Lâm Nguyên nhận ra 'Kiếm Thuật Đại Sư' đã thành công gây nghiện, vượt xa mong đợi. Trò chơi được thiết kế thông minh với tên gọi hấp dẫn, lối chơi dễ nắm bắt, độ khó tăng dần, hệ thống điểm và phần thưởng, khiến người chơi không ngừng muốn chinh phục. Cảm xúc mạnh mẽ của người chơi khi chơi game giúp công pháp 'Trường Sinh Kinh' của Lâm Nguyên tiến bộ. Các đệ tử khác cũng bắt đầu sao chép và truyền bá game, tạo thành một cộng đồng nhỏ với sự cạnh tranh điểm số. Lâm Nguyên tiếp tục thu thập cảm xúc từ sự mê muội và đôi khi là hối hận của họ.
loading
loading
loading