JavaScript is off. Please enable to view full site.

Để Được Ăn Món Tôi Nấu, Thực Khách Đã Lập Hẳn Một Trạm Tình Báo

58 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Thể Loại Đô Thị
Tình trạng Còn Tiếp
Lần Cuối Cập Nhật
Số Chữ 213,002
Truyện Convert 100%
Lượt xem: 528
Thể Loại:
Tình trạng:
Còn Tiếp
Nghe từ đầu Dịch Truyện
Tổng đề cử Để Được Ăn Món Tôi Nấu, Thực Khách Đã Lập Hẳn Một Trạm Tình Báo
Đã có 14 người đánh giá / Tổng đề cử
【 B.faloo tiểu thuyết Internet độc nhất vô nhị ký kết tiểu thuyết: Để Được Ăn Món Tôi Nấu, Thực Khách Đã Lập Hẳn Một Trạm Tình Báo】

Giang Dương đột nhiên khóa lại một cái ngẫu nhiên hệ thống.

Hệ thống mỗi ngày ngẫu nhiên ban thưởng thực đơn, ngẫu nhiên đổi mới thời gian địa điểm, chỉ cần đến địa điểm chỉ định bày quầy bán hàng liền có thể thu hoạch được hệ thống ban thưởng!

Sáng sớm trạm xe buýt cái khác bánh rán trái cây! Đêm khuya cầu lớn dưới nhỏ hoành thánh! Rạng sáng tiểu khu trong ngõ nhỏ rán sủi cảo! Giữa trưa lối vào công trường cơm hộp!

Tất cả mọi thứ, ăn ngon đến để cho người ta ăn một lần liền không thể quên được! Nhưng mà còn muốn ăn thời điểm......

“Ngọa tào, người đâu? Bán bánh rán trái cây lão bản đâu?”

“Lão tử mười mấy km liền vì ăn một bát hoành thánh, cái này bày quầy bán hàng lão bản đâu?”

Khi biết được Giang Dương bày quầy bán hàng vị trí không cố định, bán đồ vật không cố định, cả ngày đánh du kích buôn bán thời điểm, các thực khách bắt đầu trở nên có tổ chức có kỷ luật !

“Vọng Giang đường lớn không có phát hiện Giang lão bản thân ảnh, over!”

“Đường Xuân Nam không có phát hiện Giang lão bản thân ảnh, over!”

Rốt cục thật vất vả tìm được Giang Dương thân ảnh! Một cái..

Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)

Giang Dương, một sinh viên mới tốt nghiệp, vô tình kích hoạt một hệ thống bí ẩn. Hệ thống này mỗi ngày cung cấp cho anh một công thức nấu ăn ngẫu nhiên cùng với địa điểm và thời gian cụ thể để mở quầy hàng. Món ăn của Giang Dương ngon đến mức khiến thực khách ăn một lần là nghiện, nhưng anh lại thường xuyên thay đổi địa điểm, khiến họ phải lập ra 'trạm tình báo' để săn lùng anh. Câu chuyện xoay quanh cuộc sống bán hàng rong 'du kích' của Giang Dương và những tình huống dở khóc dở cười mà anh gặp phải với các thực khách.
Giang Dương khóa lại một 'ngẫu nhiên hệ thống' giúp anh mỗi ngày nhận được thực đơn, địa điểm và thời gian bán hàng. Quan trọng hơn, anh 'vô sự tự thông' học được cách chế biến món ăn đó với hương vị tuyệt hảo, vượt xa khả năng của người thường, khiến mọi món ăn đều trở thành 'nhân gian cực phẩm'.
Truyện mang lại cảm giác giải trí cao nhờ tình huống hài hước khi các thực khách phát cuồng vì món ăn của Giang Dương và tìm mọi cách để truy lùng anh. Cốt truyện đơn giản nhưng lôi cuốn, tập trung vào sự hấp dẫn khó cưỡng của ẩm thực. Nam chính tuy có vẻ thụ động ban đầu nhưng dần thích nghi và tận hưởng công việc bán hàng rong độc đáo của mình. Các phần thưởng từ hệ thống cũng rất hấp dẫn và thiết thực.
Việc nam chính thay đổi địa điểm liên tục có thể gây khó chịu cho một số độc giả muốn sự ổn định. Ngoài ra, việc các thực khách quá khích đến mức 'truy đuổi' có thể hơi cường điệu. Một số tình tiết lặp lại như khách hàng ngạc nhiên vì món ăn ngon và sau đó truy lùng có thể trở nên hơi nhàm chán nếu không có sự phát triển mới.
Hệ thống bá đạo nhưng cũng bá đạo ngược: muốn ăn ké miếng bánh rán trái cây của ông chủ đẹp trai mà cứ phải 'săn' ổng như đi làm nhiệm vụ phụ. Địa điểm cứ đổi như chong chóng, không có tâm mà chờ. Hype thì có đó nhưng muốn 'đu' được boss thì đúng là phải có 'team' và 'info' nóng mới có cơ hội. Khó chịu vãi chưởng!
  • **Chương 1: Một ngày này trôi qua thật là kích thích!** Giang Dương kích hoạt hệ thống ngẫu nhiên, nhận được công thức xiên chiên và bán hàng lúc nửa đêm. Món ăn quá ngon khiến thực khách ăn hết hàng vẫn chưa thỏa mãn và đuổi theo anh để đòi ăn thêm. Giang Dương phải chạy trốn, hoàn thành nhiệm vụ và nhận 100 ngàn tệ tiền thưởng cùng một thực đơn mới cho ngày hôm sau.
  • **Chương 2: Hơn nửa đêm ăn rán sủi cảo?** Hệ thống chỉ định Giang Dương bán rán sủi cảo lúc nửa đêm tại một con hẻm tối tăm, vắng người. Một nữ nhân viên tan ca muộn, do tò mò bởi mùi hương, đã tìm đến. Cô sợ hãi khi gặp Giang Dương đột ngột, nhưng nhanh chóng bị vị ngon của món rán sủi cảo chinh phục. Tiếng hét của cô đã đánh thức các hộ dân xung quanh.
  • **Chương 3: Đây là bày hàng vỉa hè trải nghiệm nhân sinh?** Các hộ dân gần đó, bị đánh thức và hấp dẫn bởi mùi thơm, lũ lượt kéo đến sạp của Giang Dương để mua rán sủi cảo. Họ trầm trồ khen ngợi hương vị độc đáo và sự đẹp trai của anh. Giang Dương giải thích sự khác biệt giữa rán sủi cảo và bánh bao hấp. Khách hàng muốn biết lịch bán hàng của anh nhưng anh từ chối tiết lộ, tránh bị truy đuổi như ngày hôm trước.
loading
loading
loading