Thức đêm đọc tiểu thuyết kết quả, chính là ngày nào đó suốt đêm, hai mắt nhắm lại vừa mở, sau đó liền phát hiện mình xuyên qua thành ác độc nam phối.
Nhìn qua đô thị sảng văn độc giả các lão gia đều biết, chỉ có ác độc nam không xứng với đoạn tìm đường c·hết, mới có thể thôi động nam nữ chủ ở giữa kịch bản phát triển.
Mà xem như ác độc nam phối Long Ngạo Thiên không chỉ có muốn khi nhục nữ chính, q·uấy r·ối nữ hai, đùa giỡn nữ ba, còn muốn điên cuồng tìm đường c·hết nhằm vào nam chính,
Sau cùng kết cục chính là t·hi t·hể bị người tìm tới lúc, trong tay còn nắm thật chặt nửa cái mốc meo bánh quẩy.
Biết rõ kịch bản Long Ngạo Thiên, dốc lòng muốn từ cải biến nữ chính bắt đầu, thay đổi kết cục!
Sơ kỳ, nữ chính lực lượng không đủ: "Đại ca, ta không có hù đến ngươi đi?"
Trung kỳ, nữ chính cẩn thận từng li từng tí: "Long ca, ngươi không muốn nện ta có được hay không?"
Hậu kỳ, nữ chính vũ mị quấn người: "Ngạo Thiên, đêm nay muốn hiến lương nha."
Long Ngạo Thiên bắp chân mềm nhũn, khóc không ra nước mắt: "Ta dạy cho ngươi da mặt dày, không có để ngươi không muốn mặt a!"
Nhìn qua đô thị sảng văn độc giả các lão gia đều biết, chỉ có ác độc nam không xứng với đoạn tìm đường c·hết, mới có thể thôi động nam nữ chủ ở giữa kịch bản phát triển.
Mà xem như ác độc nam phối Long Ngạo Thiên không chỉ có muốn khi nhục nữ chính, q·uấy r·ối nữ hai, đùa giỡn nữ ba, còn muốn điên cuồng tìm đường c·hết nhằm vào nam chính,
Sau cùng kết cục chính là t·hi t·hể bị người tìm tới lúc, trong tay còn nắm thật chặt nửa cái mốc meo bánh quẩy.
Biết rõ kịch bản Long Ngạo Thiên, dốc lòng muốn từ cải biến nữ chính bắt đầu, thay đổi kết cục!
Sơ kỳ, nữ chính lực lượng không đủ: "Đại ca, ta không có hù đến ngươi đi?"
Trung kỳ, nữ chính cẩn thận từng li từng tí: "Long ca, ngươi không muốn nện ta có được hay không?"
Hậu kỳ, nữ chính vũ mị quấn người: "Ngạo Thiên, đêm nay muốn hiến lương nha."
Long Ngạo Thiên bắp chân mềm nhũn, khóc không ra nước mắt: "Ta dạy cho ngươi da mặt dày, không có để ngươi không muốn mặt a!"
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Long Ngạo Thiên
- Diệp Lương Thần
- Hồ Dục Huỳnh
- Lý Tình Tuyết
Long Ngạo Thiên, một thanh niên thức đêm đọc tiểu thuyết, bất ngờ xuyên không vào cuốn tiểu thuyết mình vừa đọc, trở thành 'ác độc nam phối' trùng tên. Anh ta biết rõ số phận bi thảm của mình trong tương lai (chết thảm với nửa cái bánh quẩy mốc meo). Để thay đổi vận mệnh, Long Ngạo Thiên quyết định không bắt nạt nữ chính Hồ Dục Huỳnh. Thay vào đó, anh ta bắt đầu bảo vệ và 'dạy' cô bé nhút nhát này cách trở nên mạnh mẽ, đối mặt với bắt nạt. Song song đó, 'nam chính' gốc của truyện, Diệp Lương Thần, cũng có được ký ức tiền kiếp (trùng sinh), nhưng lại chọn con đường khác: anh ta cố tình để Hồ Dục Huỳnh tiếp tục bị bắt nạt và 'chìm vào vực sâu' để mình có thể xuất hiện như một 'ánh sáng cứu rỗi' sau này. Diệp Lương Thần cũng chủ động cắt đứt quan hệ với 'bạch nguyệt quang' Lý Tình Tuyết, chờ đợi cô hối hận và quay lại với mình. Câu chuyện xoay quanh sự đối lập giữa hai 'nam chính' trong việc thay đổi hoặc đi theo 'kịch bản' để đạt được mục tiêu của mình.
Long Ngạo Thiên xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết đô thị sảng văn mà anh ta vừa đọc hết, có được ký ức và toàn bộ cốt truyện của thế giới này. Đây là lợi thế lớn giúp anh ta thay đổi số phận và hành động của mình.
Truyện có một tiền đề khá thú vị khi nhân vật phản diện lại là người xuyên không và cố gắng thay đổi cốt truyện bằng cách không đi theo con đường 'ác độc'. Sự tương tác giữa Long Ngạo Thiên và Hồ Dục Huỳnh ban đầu tạo ra những tình huống hài hước và cho thấy tiềm năng phát triển nhân vật của nữ chính. Việc nam chính phụ (Diệp Lương Thần) cũng có 'cheat' (trùng sinh) nhưng lại có cách hành xử hoàn toàn đối lập với Long Ngạo Thiên tạo ra sự đối trọng và kịch tính. Long Ngạo Thiên dù là phản diện trong truyện gốc nhưng lại có ý muốn bảo vệ và giúp đỡ nữ chính thật sự, không mưu cầu tư lợi như Diệp Lương Thần.
Điểm trừ lớn nhất là nhân vật Diệp Lương Thần (nam chính gốc) được xây dựng quá mức khó chịu và tự cao tự đại với kế hoạch 'cứu rỗi' nữ chính của mình. Việc anh ta cố tình để Hồ Dục Huỳnh chịu khổ để mình xuất hiện như một anh hùng khiến độc giả cảm thấy bực bội. Sự nhút nhát thái quá của Hồ Dục Huỳnh ở giai đoạn đầu có thể khiến một số độc giả cảm thấy mệt mỏi. Cách Diệp Lương Thần 'bỏ' Lý Tình Tuyết để chờ đợi cô ta hối hận cũng thể hiện sự tính toán và không tôn trọng đối phương.
Trời ơi, Diệp Lương Thần như 'red flag' di động! Ai lại chờ người ta thê thảm tận cùng mới 'cứu rỗi' chứ? Kiểu 'anh biết tất cả, anh phải để em đau thì anh mới là anh hùng' nghe đã thấy cringey rồi. Rồi còn vụ 'bạch nguyệt quang' nữa, tự hủy rồi ngồi đó chờ người ta hối hận quay lại là sao? Thật sự không ổn chút nào. Nữ chính ban đầu thì hơi 'bánh bèo' quá, dù biết là để build-up nhưng vẫn thấy hơi khó nuốt. Thôi, Long Ngạo Thiên đổi vai là được rồi, chứ nam chính gốc đúng kiểu 'toxic' luôn.
- **Chương 01:** Long Ngạo Thiên xuyên không thành ác độc nam phụ cùng tên trong tiểu thuyết anh ta vừa đọc, biết mình sẽ chết thảm với nửa cái bánh quẩy mốc meo. Anh ta cố gắng trốn khỏi trường nhưng không thành. Nữ chính Hồ Dục Huỳnh nhút nhát chuyển đến lớp, và Long Ngạo Thiên nhận ra mình cần thay đổi hành động để không đi vào vết xe đổ của nhân vật gốc.
- **Chương 02:** Long Ngạo Thiên cố gắng thể hiện mình không phải người xấu với Hồ Dục Huỳnh, mặc dù cô bé vẫn rất sợ hãi. Anh ta ngủ gật trong giờ học, và Hồ Dục Huỳnh nhỏ giọng nhắc anh cầm nhầm sách, khiến cô bé thoáng cười. Sau giờ học, Hồ Dục Huỳnh được Lý Thiến kết bạn nhưng cũng bị Vương Thạc trêu chọc và tự nhận là bạn trai. Lý Thiến cảnh báo Hồ Dục Huỳnh tránh xa Vương Thạc và Long Ngạo Thiên (vì Long Ngạo Thiên hay đánh người).
- **Chương 03:** Vương Thạc cố ý làm rơi bút của Hồ Dục Huỳnh và giẫm lên chúng. Một cây bút bị giẫm dưới chân Long Ngạo Thiên. Hồ Dục Huỳnh sợ hãi cố gắng lấy lại bút. Long Ngạo Thiên đưa cô bút mới nhưng cô từ chối. Vương Thạc tiếp tục bắt nạt bằng cách đạp nát toàn bộ văn phòng phẩm của Hồ Dục Huỳnh, khiến cô bé tủi thân đến mức bật khóc.