Trải qua thương trường trong lục đục với nhau, cụng chén nâng cốc trong ngươi ngu ta trá văn học thanh niên Trần Khải Chi về đến cổ đại.
Phóng tầm mắt nhìn lại, nơi này tất cả đều là ca lâu tửu phường, ăn chơi trác táng, tài tử giai nhân.
Được rồi, tạm thời những này không có quan hệ gì với Trần Khải Chi.
Hàn môn thiếu niên một viên, thân phận lúng túng.
Mà lại xem này hàn môn thiếu niên như thế nào một đường đột kích ngược, thành tựu đại văn hào đặc sắc con đường.
P/s: Truyện của đại thần về lịch sử, văn phong hài hước, kết cấu khá chắc chắn, tác giả các bộ :
Kiều Thê Như Vân - Minh Triều Hảo Trượng Phu - Sĩ Tử Phong Lưu - Công Tử Phong Lưu - Đường Triều Tiểu Quan Nhân - Thứ Tử Phong Lưu.
Phóng tầm mắt nhìn lại, nơi này tất cả đều là ca lâu tửu phường, ăn chơi trác táng, tài tử giai nhân.
Được rồi, tạm thời những này không có quan hệ gì với Trần Khải Chi.
Hàn môn thiếu niên một viên, thân phận lúng túng.
Mà lại xem này hàn môn thiếu niên như thế nào một đường đột kích ngược, thành tựu đại văn hào đặc sắc con đường.
P/s: Truyện của đại thần về lịch sử, văn phong hài hước, kết cấu khá chắc chắn, tác giả các bộ :
Kiều Thê Như Vân - Minh Triều Hảo Trượng Phu - Sĩ Tử Phong Lưu - Công Tử Phong Lưu - Đường Triều Tiểu Quan Nhân - Thứ Tử Phong Lưu.
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Trần Khải Chi
- Nhã Nhi
Trần Khải Chi, một thanh niên có tài ăn nói và kinh nghiệm thương trường từ thời hiện đại, bất ngờ xuyên không về một triều đại cổ đại mang tên Đại Trần. Tại đây, anh phải đối mặt với thân phận một 'hàn môn thiếu niên' không có gì trong tay. Bằng trí thông minh, khả năng ứng biến linh hoạt và sự hiểu biết về tâm lý con người, Trần Khải Chi từng bước giải quyết các vấn đề về thân phận, kiếm tìm chỗ đứng trong xã hội cổ đại, và dần dần xây dựng con đường trở thành một 'Đại văn hào' lừng danh.
Trần Khải Chi sở hữu trí tuệ, kinh nghiệm thương trường từ thế giới hiện đại, khả năng ăn nói khéo léo, thao túng tâm lý, và sự ứng biến nhanh nhạy trong mọi tình huống. Anh còn có một cây kèn harmonica độc đáo, giúp anh gây ấn tượng mạnh ở thế giới cổ đại. Khả năng quan sát tinh tường và óc phán đoán sắc bén cũng là 'bàn tay vàng' giúp anh vượt qua khó khăn.
Truyện có văn phong hài hước, nhân vật chính Trần Khải Chi rất thông minh, ứng biến nhanh nhạy và biết cách lợi dụng hoàn cảnh cùng tâm lý người khác để đạt được mục đích của mình. Tình tiết mở đầu thú vị với màn xuyên không oái oăm và cách anh chàng đối phó với 'biểu ca' thể hiện rõ sự tháo vát. Cốt truyện được xây dựng chặt chẽ, từ việc giải quyết thân phận đến tìm kiếm cơ hội lập nghiệp, cho thấy sự chuẩn bị kỹ lưỡng của tác giả. Các đoạn miêu tả về cuộc sống cổ đại khá sống động và chi tiết, giúp người đọc dễ dàng hình dung.
Một số tình huống nhân vật chính giải quyết vấn đề có vẻ quá dễ dàng và thuận lợi, đôi khi làm giảm đi tính chân thực và sự kịch tính của câu chuyện. Nhân vật 'biểu ca' Trương Như Ngọc có vẻ hơi bị cường điệu hóa trong sự ghen tuông và sự ngu ngốc. Có sự nhầm lẫn về tên giữa Trịnh Áp Tư và Tống Áp Tư trong các đoạn giới thiệu và nội dung chương, gây một chút khó hiểu cho người đọc. Việc Trần Khải Chi quá thành công trong việc 'lừa' những người có địa vị trong thời gian ngắn cũng khiến một số tình tiết trở nên phi thực tế.
Ủa cái 'biểu ca' gì mà ghen tuông cringy vãi, còn tóc tai vuốt keo đánh phấn các thứ trông điêu điêu sao á. Main thì xuyên không cái là cân hết, giải quyết mọi việc kiểu quá dễ dàng, hơi ảo ma Canada. Nhưng được cái mấy pha 'lươn lẹo' của ổng bá cháy, hài hước thì thôi rồi, đọc để xả stress cũng ok phết.
- **Chương 1: Cầm Thú:** Trần Khải Chi, một doanh nhân hiện đại, tỉnh dậy trong một căn phòng cổ đại, bên cạnh một cô gái xinh đẹp tên Nhã Nhi đang ôm anh. Anh nhầm lẫn đây là một vụ 'tiên nhân nhảy'. Khi 'biểu ca' của Nhã Nhi (Trương Như Ngọc) đến gõ cửa, Trần Khải Chi cố gắng kêu cứu nhưng bị Nhã Nhi ngăn lại. Nhã Nhi vội vã thay quần áo trong khi Trần Khải Chi hoài nghi. Trương Như Ngọc xông vào, gọi Trần Khải Chi là 'súc sinh' và chất vấn. Trần Khải Chi, với sự nhanh trí, tự nhận là giáo sư âm nhạc của Nhã Nhi. Trương Như Ngọc nghi ngờ và thách thức anh chơi đàn.
- **Chương 2: Ta Không Phải Cầm Thú:** Trần Khải Chi dùng tài ăn nói để đối đáp với Trương Như Ngọc, làm anh ta bối rối. Anh thừa nhận không biết chơi đàn tranh nhưng lấy ra một cây kèn harmonica (nhạc cụ hiện đại). Mặc dù ban đầu có chút lạc điệu, anh đã thổi bài 'Cao Sơn Lưu Thủy' một cách đầy cảm xúc, khiến cả Trương Như Ngọc và Nhã Nhi ngạc nhiên và bị cuốn hút. Nhã Nhi đặc biệt ấn tượng và bày tỏ sự thích thú với giai điệu lạ lẫm. Sau đó, Trần Khải Chi yêu cầu 'thù lao' một cách dứt khoát. Trương Như Ngọc, cho rằng Trần Khải Chi là một kẻ thô tục hám tiền, liền đưa cho anh một thỏi bạc, tin rằng Nhã Nhi sẽ không thích người như vậy. Trần Khải Chi kiểm tra bạc bằng cách cắn, khiến Nhã Nhi bật cười. Anh ung dung rời đi, để lại Nhã Nhi với nhiều suy nghĩ về sự thông minh và khác biệt của anh.
- **Chương 3: Người Dựa Vào Quần Áo Ngựa Dựa Vào Yên Ngựa:** Trần Khải Chi nhận ra mình đã xuyên không. Anh đi dạo quanh thành Kim Lăng, quan sát cuộc sống cổ đại. Anh bị Chu Sai Dịch (một sai dịch địa phương) chặn lại vì trang phục kỳ lạ và yêu cầu xuất trình hộ sách. Không có hộ sách, Trần Khải Chi có nguy cơ bị đánh và đày. Anh nhanh trí viện cớ mình là giáo sư âm nhạc được Tuần phủ tiểu thư Nhã Nhi mời, đồng thời ngầm uy hiếp bằng cách nhắc đến danh tiếng của phủ Tuần phủ. Chu Sai Dịch đành để anh đi nhưng vẫn cử người theo dõi. Nhận ra tầm quan trọng của vẻ bề ngoài, Trần Khải Chi dùng gần hết số bạc để mua quần áo lụa và khăn vấn đầu, biến mình thành một công tử phong lưu. Anh quyết định tìm đến Trịnh Áp Tư (Tống Áp Tư), một quan lại có quyền thế và là tâm phúc của Huyện lệnh, để giải quyết vấn đề hộ tịch.