Dịch giả: Hùng Bá, Ares, Ryno_Nguyen, Tiểu Hận, Noland, Goncopius, Pearl, Tiểu Mạc Tà, Thanh Long, Ursawarrious, kimnambin, Lệ Vô Tình, Sói, Trảm Phong, Ikarus, Truyền Thuyết, nhatky, KGiang, Khuyết Danh
Đại Minh Vương Hầu là một bộ truyện cũng có mô típ như Cực Phẩm Gia Đinh, nhưng NVC không thể hiện một cách quá xuất sắc như Lâm Tam. Truyện không quá dài, nên có đôi chổ bố cục chưa hợp lý lắm, những nút thắt không được tác giả khai thác triệt để nên một vài người có thể nhận xét là không hay. Nhưng về độ hài, độ bựa thì khá ổn. Ta làm truyện này để chia sẽ với mọi người những nụ cười, hy vọng sau những giây phút căng thẳng sẽ xả được chút stress.
Tóm lại đọc giải trí thì tốt, còn đòi hỏi cao siêu thì ta chịu. Chén đi nào.
Ví dụ một đoạn VP cho mọi người đọc thử:
Khó khăn lắm đến đầu tường cung tiễn tầm bắn biên giới, Chu Lệ ghìm chặt ngựa, giơ lên roi ngựa vẻ mặt nộ sắc chỉ vào đầu tường, quát to: "Ngột cái kia gian tặc Tổng binh quan Tiêu Phàm, đi ra đáp bổn vương mà nói!"
Cũng không lâu lắm, Tiêu Phàm một thân ngân bạch áo giáp, xuất hiện tại đầu tường, ngưng mắt hướng dưới cổng thành nhìn lên, thần sắc không khỏi cực kỳ thất vọng.
"Vương gia, ngươi. . . Không chết?"
Chu Lệ giận dữ: "Ngươi cứ nói đi?"
Tiêu Phàm đần độn nói: "Không biết Vương gia có gì chỉ giáo?"
"Tiêu Phàm ngươi cái thằng chó này, lén lén lút lút lên không được mặt bàn, tối hôm qua phái người tập (kích) ta đại doanh, tạc ta doanh trướng, làm tổn thương ta quân sĩ vô số, bổn vương trước không so đo với ngươi những...này, tựu hỏi ngươi một câu. . ."
Tiêu Phàm vội vàng khiêm tốn chắp tay: "Không dám không dám, Vương gia khen trật rồi, không biết Vương gia có chuyện gì hỏi?"
Chu Lệ nhìn xa trên đầu thành Tiêu Phàm cái kia trương cực kỳ chán ghét mặt, gương mặt kìm lòng không được hung hăng run rẩy liễu~ vài cái, bi phẫn nói: "Bổn vương tựu hỏi ngươi một câu. . . Tập (kích) doanh cũng không sao, tạc bổn vương hầm cầu làm cái gì? Ta soái trướng bên cạnh hầm cầu chiêu ngươi chọc giận ngươi rồi hả?"
Đại Minh Vương Hầu là một bộ truyện cũng có mô típ như Cực Phẩm Gia Đinh, nhưng NVC không thể hiện một cách quá xuất sắc như Lâm Tam. Truyện không quá dài, nên có đôi chổ bố cục chưa hợp lý lắm, những nút thắt không được tác giả khai thác triệt để nên một vài người có thể nhận xét là không hay. Nhưng về độ hài, độ bựa thì khá ổn. Ta làm truyện này để chia sẽ với mọi người những nụ cười, hy vọng sau những giây phút căng thẳng sẽ xả được chút stress.
Tóm lại đọc giải trí thì tốt, còn đòi hỏi cao siêu thì ta chịu. Chén đi nào.
Ví dụ một đoạn VP cho mọi người đọc thử:
Khó khăn lắm đến đầu tường cung tiễn tầm bắn biên giới, Chu Lệ ghìm chặt ngựa, giơ lên roi ngựa vẻ mặt nộ sắc chỉ vào đầu tường, quát to: "Ngột cái kia gian tặc Tổng binh quan Tiêu Phàm, đi ra đáp bổn vương mà nói!"
Cũng không lâu lắm, Tiêu Phàm một thân ngân bạch áo giáp, xuất hiện tại đầu tường, ngưng mắt hướng dưới cổng thành nhìn lên, thần sắc không khỏi cực kỳ thất vọng.
"Vương gia, ngươi. . . Không chết?"
Chu Lệ giận dữ: "Ngươi cứ nói đi?"
Tiêu Phàm đần độn nói: "Không biết Vương gia có gì chỉ giáo?"
"Tiêu Phàm ngươi cái thằng chó này, lén lén lút lút lên không được mặt bàn, tối hôm qua phái người tập (kích) ta đại doanh, tạc ta doanh trướng, làm tổn thương ta quân sĩ vô số, bổn vương trước không so đo với ngươi những...này, tựu hỏi ngươi một câu. . ."
Tiêu Phàm vội vàng khiêm tốn chắp tay: "Không dám không dám, Vương gia khen trật rồi, không biết Vương gia có chuyện gì hỏi?"
Chu Lệ nhìn xa trên đầu thành Tiêu Phàm cái kia trương cực kỳ chán ghét mặt, gương mặt kìm lòng không được hung hăng run rẩy liễu~ vài cái, bi phẫn nói: "Bổn vương tựu hỏi ngươi một câu. . . Tập (kích) doanh cũng không sao, tạc bổn vương hầm cầu làm cái gì? Ta soái trướng bên cạnh hầm cầu chiêu ngươi chọc giận ngươi rồi hả?"
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Tiêu Phàm (kiếp trước thất nghiệp, kiếp này xuyên việt thành con rể ở rể)
- Trần Oanh Nhi (thiên kim Trần phủ, vị hôn thê)
- Bão Cầm (nha hoàn của Trần Oanh Nhi, giống mối tình đầu kiếp trước của Tiêu Phàm)
Tiêu Phàm, một thanh niên thất nghiệp từ thế giới hiện đại, xuyên không về Đại Minh triều sau khi uống nhầm cồn công nghiệp. Anh nhập vào thân xác một 'con rể uất ức' cũng tên Tiêu Phàm ở Trần phủ, một gia đình phú thương giàu có nhưng không ai ưa anh. Bị coi là 'thằng điên', Tiêu Phàm phải dùng sự lanh lợi, trí trá và đôi khi cả sự 'mặt dày' của mình để sinh tồn, đối phó với cha vợ Trần Tứ Lục đang tìm cách hủy hôn, và những tình huống dở khóc dở cười. Anh cũng gặp lại 'mối tình đầu' kiếp trước dưới hình hài một nha hoàn, và những cuộc đối đầu với các nhân vật giang hồ như lão đạo sĩ Thái Hư, tất cả nhằm mục tiêu làm giàu và thay đổi số phận ở thế giới mới.
Kiến thức và kinh nghiệm từ thế giới hiện đại (ví dụ như ý tưởng kinh doanh, tư duy xử lý tình huống linh hoạt, khả năng bịp bợm).
Đại Minh Vương Hầu là một bộ truyện hài hước, giải trí tốt, phù hợp để thư giãn. Nhân vật chính Tiêu Phàm, từ một thanh niên thất nghiệp ở hiện đại xuyên không về Đại Minh, mang theo sự lanh lợi, trí trá và một chút 'vô lại' để đối phó với hoàn cảnh ở rể đầy éo le. Những tình huống dở khóc dở cười, đặc biệt là những màn đối đáp thông minh nhưng cũng rất 'mặt dày' của Tiêu Phàm với cha vợ và các nhân vật khác tạo nên tiếng cười sảng khoái. Truyện khai thác yếu tố xuyên không một cách nhẹ nhàng, tập trung vào việc Tiêu Phàm vận dụng tư duy hiện đại để sinh tồn và từng bước khẳng định bản thân trong thế giới cổ đại.
Truyện có một số đoạn sử dụng ngôn ngữ khá 'bựa' và đôi khi hơi thô tục trong cách miêu tả hoặc dẫn dắt tình huống (ví dụ như các chú thích trực tiếp trong truyện). Bố cục câu chuyện đôi khi chưa thực sự hợp lý, các nút thắt không được khai thác sâu sắc, khiến truyện chỉ dừng lại ở mức độ giải trí đơn thuần mà thiếu đi chiều sâu. Việc nhân vật chính đôi khi giả điên hoặc quá 'mặt dày' để đạt được mục đích có thể không phải gu của tất cả độc giả. Đoạn mở đầu cũng có nhận xét 'có đôi chổ bố cục chưa hợp lý lắm, những nút thắt không được tác giả khai thác triệt để nên một vài người có thể nhận xét là không hay'.
Vibe truyện có nhiều đoạn khá 'ố dề' và 'tục' trong cách miêu tả, đọc đôi khi thấy hơi cringe. Main character dù thông minh nhưng cũng có những pha xử lý bịp bợm, 'mặt dày' quá mức có thể khiến một số bạn thấy khó chấp nhận. Plot twist chưa đủ căng, đọc để giải trí xả stress thì ok nhưng mà đòi hỏi logic hay drama sâu sắc thì hơi fail. Kiểu hài 'bựa' này cũng không phải ai cũng thích đâu nhé, và những comment như 'mợ nó khôn vãi' trong bản dịch khá là lạc quẻ.
- Chương 1: Mộng ảo thoáng qua - Tiêu Phàm, một thanh niên thất nghiệp ở thế giới hiện đại, sau khi bị lừa mất tiền đã quyết định đi cướp. Trong đêm cướp đầu tiên, anh ta uống nhầm cồn công nghiệp và chết. Khi tỉnh dậy, Tiêu Phàm phát hiện mình đã xuyên không về thời cổ đại, nhập vào thân xác một 'con rể uất ức' cũng tên Tiêu Phàm của Trần phủ, suýt chút nữa bị chôn sống vì bị lầm là đã chết.
- Chương 2: Con rể nhà họ Trần - Tiêu Phàm thích nghi với thân phận mới, một 'thằng điên' trong mắt mọi người ở Trần phủ. Anh ta tìm cách nắm bắt thông tin về bối cảnh (Đại Minh, Hồng Vũ năm 29, dưới thời Chu Nguyên Chương) và thân phận (là con rể gửi, chưa thành thân với tiểu thư Trần Oanh Nhi, được định ước từ bé do cha Trần Tứ Lục say rượu). Anh chàng hiện tại có vẻ ngoài tuấn tú nhưng bị coi là vô dụng, và quyết định tìm cách cải thiện tình hình.
- Chương 3: Kiếp trước, kiếp này - Tiêu Phàm đã ở Trần phủ 4 năm mà không được trọng dụng, sống như kẻ ăn bám với thân phận con rể hờ. Cha vợ Trần Tứ Lục hối hận về hôn ước nhưng không dám hủy vì sợ mất thanh danh. Tiêu Phàm bất ngờ gặp nha hoàn Bão Cầm, người có khuôn mặt giống hệt mối tình đầu kiếp trước của anh (Ngô Điềm), dẫn đến một sự cố dở khóc dở cười khi anh tưởng cô cũng xuyên việt và vô tình sờ ngực cô, khiến cô và tiểu thư Trần Oanh Nhi kinh hãi.