JavaScript is off. Please enable to view full site.

Đại Đường: Ta Thành Cái Gì Đều Có Thể Bán Thần Bí Thương Nhân

76 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Thể Loại Dã Sử
Tình trạng Còn Tiếp
Lần Cuối Cập Nhật
Số Chữ 660,174
Truyện Convert 100%
Lượt xem: 4,500
Thể Loại:
Tình trạng:
Còn Tiếp
Nghe từ đầu Dịch Truyện
Tổng đề cử Đại Đường: Ta Thành Cái Gì Đều Có Thể Bán Thần Bí Thương Nhân
Đã có 10 người đánh giá / Tổng đề cử
« thường ngày + không có nữ chính + bày sạp »

Bày sạp liền bày sạp, đặt tới Đại Đường Trường An liền ra quái sự, mỗi cái khách nhân đều là lạ, còn tận bán một chút đưa ra có ta đoán trước thương phẩm. Kiếm tiền sao không khó coi, khách nhân muốn cái gì ta liền bán cái gì.

Ân, ta vậy mà thành cái gì đều có thể bán thần bí thương nhân.

Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)

  • Tô Dần
  • Lý Thế Dân
  • Trình Xử Mặc
  • Trưởng Tôn Trùng
  • Trình Giảo Kim
Câu chuyện xoay quanh Tô Dần, một nhân viên văn phòng ở thời hiện đại, quyết định mở sạp hàng kiếm thêm thu nhập tại một khu phố mang phong cách Đại Đường mang tên 'Đại Đường Bất Dạ thành'. Tình cờ, sạp hàng của anh lại có khả năng xuyên không đến Đại Đường thật sự. Khách hàng của anh là những nhân vật từ triều đại nhà Đường như công chúa Trường Lạc Lý Lệ Chất và tướng quân Trình Xử Mặc. Họ mua các món đồ hiện đại như son môi, mì ăn liền bằng tiền đồng cổ đại mà Tô Dần lầm tưởng là đạo cụ 'cosplay'. Tô Dần nhận ra rằng những đồng tiền này có giá trị rất lớn ở thời hiện đại, trong khi các sản phẩm của anh lại tạo ra ảnh hưởng bất ngờ trong cung đình Đại Đường, gây ra những tình huống dở khóc dở cười và thay đổi nhỏ trong lịch sử.
Tô Dần có một 'golden finger' (bàn tay vàng) là khả năng mở sạp hàng xuyên không gian, kết nối đến Đại Đường Trường An thật sự. Các khách hàng từ quá khứ mang đến cổ vật (tiền đồng) có giá trị cực cao ở thời hiện đại của Tô Dần, trong khi các sản phẩm hiện đại của Tô Dần lại tạo ra ảnh hưởng lớn ở Đại Đường. Sương mù đóng vai trò như cổng không gian.
Truyện có một ý tưởng độc đáo và hài hước khi kết hợp yếu tố xuyên không với cuộc sống thường ngày của một người bán sạp. Các tình huống hiểu lầm giữa người hiện đại (Tô Dần) và người cổ đại (Lý Lệ Chất, Trình Xử Mặc) về sản phẩm hiện đại như son môi, mì ăn liền, hay thậm chí cả đơn vị tiền tệ, tạo nên những phân đoạn giải trí và thú vị. Việc các món đồ nhỏ bé của thế kỷ 21 lại có tác động lớn đến cung đình Đại Đường cũng là một điểm nhấn cuốn hút. Nam chính không quá bá đạo mà khá ngây thơ, hài hước khi nghĩ rằng những khách hàng từ Đại Đường chỉ là 'cosplayer' chuyên nghiệp.
Điểm trừ là sự 'ngây thơ' của nam chính đôi khi kéo dài hơi quá, khiến người đọc cảm thấy anh ta hơi chậm chạp trong việc nhận ra 'golden finger' của mình. Việc các nhân vật cổ đại dễ dàng chấp nhận và mê mẩn các vật phẩm hiện đại mà không có quá nhiều sự nghi ngờ hay sợ hãi cũng có thể bị xem là hơi thiếu thực tế. Bối cảnh 'Đại Đường Bất Dạ thành' như một công viên giải trí ở thế kỷ 21 được mô tả khá đơn giản, chưa thực sự tạo được sự phân biệt rõ ràng khi sương mù xuất hiện và Tô Dần bị 'kéo' về Đại Đường thật.
Đọc kiểu này ban đầu hơi chán vì nam chính 'não cá vàng', không nhận ra mình đang xuyên không hay có 'thần khí' mà cứ nghĩ người ta cosplay chuyên nghiệp. Mấy pha 'cultural shock' cũng hơi bị lặp lại, kiểu người xưa kiểu gì cũng bất ngờ với đồ hiện đại. Với lại 'không nữ chính' thì hơi tiếc vì mấy nhân vật nữ như công chúa hay hoàng hậu có vẻ cũng thú vị phết.
  • **Chương 1: Đại Đường Bất Dạ thành:** Tô Dần, một người làm công bình thường, quyết định mở sạp hàng kiếm thêm tiền tại một quảng trường giải trí mới mở tên là 'Đại Đường Bất Dạ thành'. Anh mặc Hán phục để được miễn phí thuê sạp 10 ngày. Sạp của anh bị xếp vào một con hẻm hẻo lánh. Sương mù đột nhiên kéo đến bao phủ con hẻm, và một cô gái trong trang phục cổ đại xuất hiện, trở thành khách hàng đầu tiên của anh.
  • **Chương 2: Trường Lạc công chúa:** Câu chuyện chuyển cảnh về Đại Đường thật, nơi công chúa Trường Lạc Lý Lệ Chất (12 tuổi) đang cố gắng tránh người biểu ca phiền phức Trưởng Tôn Trùng. Nàng lén lút ra khỏi cung và bị lạc vào một màn sương bí ẩn. Trong sương mù, nàng phát hiện ra sạp hàng kỳ lạ của Tô Dần, người mà nàng tưởng là một thư sinh bán hàng rong. Tô Dần mời nàng thử son môi, một vật phẩm mà nàng chưa từng thấy.
  • **Chương 3: Son môi:** Lý Lệ Chất bị cuốn hút bởi cây son môi và nhầm lẫn nó với 'Yên Chi' (phấn hồng). Tô Dần chỉ dẫn nàng cách dùng và cách mở nắp son. Lý Lệ Chất ngạc nhiên với màu sắc và kết cấu mịn màng của son môi, cũng như chiếc gương thủy tinh nhẹ nhàng do Tô Dần đưa. Nàng thử hai màu son khác nhau, đều cảm thấy vô cùng xinh đẹp và quyết định mua cả hai, trả bằng 40 đồng tiền cổ Đại Đường.
Mới nhất
10 giờ trước
loading
loading
loading