Xuyên qua đến Đại Đường, đã trở thành Trình Giảo Kim tiểu nhi tử Trình Xứ Ưu.
. . .
Trình Xứ Ưu, chỉ muốn làm cái hoàn khố tử đệ, trải qua ăn không ngồi rồi, không sao đùa giỡn một chút tiểu thị nữ cuộc sống vui vẻ.
tiểu thuyết Internet độc nhất vô nhị ký kết tiểu thuyết: « Đại Đường: Ta muốn làm hoàn khố »;
Quyển tiểu thuyết và nhân vật đơn thuần hư cấu, như có tương đồng, đơn thuần trùng hợp, không nên bắt chước.
. . .
Trình Xứ Ưu, chỉ muốn làm cái hoàn khố tử đệ, trải qua ăn không ngồi rồi, không sao đùa giỡn một chút tiểu thị nữ cuộc sống vui vẻ.
tiểu thuyết Internet độc nhất vô nhị ký kết tiểu thuyết: « Đại Đường: Ta muốn làm hoàn khố »;
Quyển tiểu thuyết và nhân vật đơn thuần hư cấu, như có tương đồng, đơn thuần trùng hợp, không nên bắt chước.
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Trình Xử Ưu
- Lâm Nghị
- Tiên Nhi
- Trưởng Tôn Hoàng hậu
Truyện không có hệ thống cấp bậc tu luyện cụ thể. Các chỉ số như vũ lực, trí lực, thống soái, và các kỹ năng 'tinh thông' được tăng lên thông qua hệ thống 'hoàn khố' của nhân vật chính.
Trình Xử Ưu, con trai út của Hỗn Thế Ma Vương Trình Giảo Kim, xuyên không về Đại Đường và kích hoạt một hệ thống 'hoàn khố' độc đáo, mục tiêu là trở thành đệ nhất hoàn khố. Anh liên tục gây ra vô số rắc rối từ đánh nhau, trêu ghẹo thị nữ, trộm ngựa, nhưng mỗi lần như vậy đều nhận được những phần thưởng giá trị từ hệ thống, giúp tăng cường năng lực và kỹ năng. Điều này khiến cha anh, Trình Giảo Kim, và thậm chí cả Hoàng đế Lý Nhị phải đau đầu. Tuy nhiên, Trình Xử Ưu lại vô tình biến các tình huống bất lợi thành cơ hội, thậm chí được 'phạt' vào Thiên Sách Phủ học binh pháp, nơi tập trung các nhân tài kiệt xuất của Đại Đường.
Trình Xử Ưu sở hữu một hệ thống 'hoàn khố' độc đáo, cho phép anh nhận được phần thưởng mỗi khi gây rắc rối hoặc thực hiện các hành động không chính đáng. Các phần thưởng bao gồm tăng điểm vũ lực, trí lực, chính trị và các kỹ năng tinh thông như kỵ thuật, thư pháp, y thuật. Anh còn được ban thưởng những vật phẩm đặc biệt như Tuyết Ngao (chó Ngao Tuyết) và các kỹ năng như Canh tác, Thần Tốc, Hào Kiệt, Tửu Thần, Tĩnh Tâm Chú.
Truyện mang đến không khí Đại Đường vừa quen vừa lạ với một nhân vật chính xuyên không có tính cách cực kỳ 'lầy lội' và vô pháp vô thiên. Hệ thống hoàn khố là điểm nhấn thú vị, tạo ra nhiều tình huống hài hước và bất ngờ. Cách Trình Xử Ưu đối phó với các tình huống rắc rối bằng sự thông minh 'quái đản' của mình rất giải trí. Các đoạn đối thoại giữa Trình Xử Ưu, Trình Giảo Kim và Lý Nhị mang đậm chất gây cười và thể hiện rõ nét tính cách của từng nhân vật. Đặc biệt, việc mô tả món thịt cừu xiên rất sống động, khiến người đọc cảm thấy hấp dẫn.
Mô típ 'hệ thống' và 'hoàn khố' đã khá cũ, không có nhiều đột phá. Nhân vật chính Trình Xử Ưu đôi khi bị cường điệu quá mức sự 'hoàn khố' mà thiếu chiều sâu nội tâm, khiến hành động trở nên dễ đoán. Việc anh ta thường xuyên sử dụng bạo lực nhưng ít phải chịu hậu quả nghiêm trọng làm giảm tính chân thực của câu chuyện, tạo cảm giác 'ảo'. Mối quan hệ với Tiên Nhi được giới thiệu có vẻ bí ẩn nhưng cách giải quyết tình huống 'mị hoặc' của Tiên Nhi diễn ra quá nhanh và đơn giản, chưa tạo được kịch tính cần thiết. Các nhân vật phụ như Vũ Văn Sĩ Cập hay các 'phản diện' ban đầu thường dễ dàng bị nam chính dắt mũi, khiến họ trở nên kém cỏi và thiếu sức nặng.
Uhm, cái motip 'thằng đụt có hệ thống xong thành trùm' này xưa như trái đất rồi. Hoàn khố xong lại được buff thêm skill bá đạo, đúng là chuyện lạ có thật. Đánh người như cơm bữa mà chả ai làm gì được, hơi 'plot armor' quá đà. Ông tác giả có vẻ hơi simp nam chính, cho quá nhiều buff mà ít thử thách thực sự. Cái vụ chọc ghẹo thị nữ xong nhận buff nghe hơi 'creepy' và lỗi thời, Gen Z bọn tui không thích mấy cái vibe đó đâu. Rồi đi kỹ viện chỉ uống trà, nghe hát mà cũng có skill, đúng là hệ thống ưu ái hết sức. Cốt truyện mấy chương đầu cứ loanh quanh chuyện 'phá làng phá xóm' mà chả thấy mục tiêu lớn lao gì, hơi nhạt. Phản diện (Hầu Quân Tập, Vương Phục) cứ như bù nhìn, bị nam chính dắt mũi dễ dàng quá. Khó hiểu nhất là Hoàng đế Lý Nhị, biết rõ thằng này phá phách mà cứ 'nhắm mắt cho qua', còn ban thưởng cho đi Thiên Sách Phủ, như kiểu 'phạt' nhưng thực chất là 'thưởng'. Lỗi logic nhẹ nhàng ghê!
- Chương 1: Trình Xử Ưu, con trai út của Trình Giảo Kim, là một người xuyên không có hệ thống 'hoàn khố'. Anh ta đánh Hầu Thanh (con trai Hầu Quân Tập) đến biến dạng. Trình Giảo Kim không những không trách mắng mà còn bênh vực con và định đánh Hầu Quân Tập. Trình Xử Ưu tự nhận là 'đệ nhất hoàn khố Kinh Thành' và sở hữu nhiều chỉ số được buff bởi hệ thống.
- Chương 2: Hầu Quân Tập dẫn Hầu Thanh bị đánh tơi tả đến phủ Trình Giảo Kim và sau đó kiện cáo lên Hoàng đế Lý Nhị. Trình Giảo Kim định gây gổ thêm nhưng Trình Xử Ưu ngăn lại. Cuối cùng, Trình Xử Ưu và Trình Giảo Kim cùng Hầu Quân Tập và Hầu Thanh được triệu kiến đến ngự thư phòng của Lý Nhị để giải quyết vụ việc.
- Chương 3: Trước mặt Lý Nhị, Trình Xử Ưu không nhận tội mà còn chỉ trích Hầu Thanh 'hạ lưu vô sỉ, đại nghịch bất đạo, mắt vô thiên tử' vì dám ỷ thế thái tử mà coi thường Hoàng thượng. Lời lẽ của Trình Xử Ưu khiến Hầu Quân Tập sợ hãi và Lý Nhị 'phạt' Trình Xử Ưu đến Thiên Sách Phủ học binh pháp, nơi đào tạo nhân tài cấp cao, khiến Trình Giảo Kim vui mừng còn Hầu Quân Tập thì uất ức.