Về dã nói: Sở vọng thư ở tết Trung Nguyên buổi tối gặp gỡ trong truyền thuyết quỷ khóc kỳ sự, sau lại nhân quỷ dị sương mù lạc đường mà xông vào một mảnh hoang mồ, thấy đàn quạ mổ thi. Tâm tồn thiện niệm hắn không muốn đối phương phơi thây dã ngoại, đem chi vùi lấp sau lại được cái trang có Đạo gia truyền thừa hộp gỗ, lúc này mới phát hiện hắn từ nhỏ tu hành dưỡng sinh công nguyên lai là Đạo gia nhập môn công pháp, mà hắn cũng bởi vậy trở thành một người một mình tu hành dã đạo sĩ.
( thích hiện đại tu chân hoặc là đô thị dị năng đều có thể nhìn xem ) phi truyện ngựa giống, cảm ơn quan khán!
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Sở Vọng Thư
- Lâm Mị
Luyện Khí cảnh: Gồm chín tầng, là cảnh giới đầu tiên trong tu luyện Đạo gia. Ở giai đoạn này, tu luyện giả dẫn thiên địa nguyên khí nhập thể để rèn luyện thân thể. Ba tầng đầu tiên không có thần thông kinh thế hãi tục, chủ yếu giúp ngũ thức nhạy bén hơn, thể lực tăng lên đáng kể và niệm lực có thể ngoại phóng. Sở Vọng Thư ban đầu ở tầng 2 đỉnh và sau đó thăng cấp lên tầng 3. Trúc Cơ cảnh: Là cảnh giới tiếp theo sau Luyện Khí cảnh.
Sở Vọng Thư, một thanh niên tu tập dưỡng sinh công, trên đường về nhà vào đêm Trung Nguyên thì gặp phải sương mù kỳ lạ, tiếng 'quỷ khóc' và lạc vào một khu hoang mộ, chứng kiến cảnh quạ mổ thi. Anh đã chôn cất thi thể và vô tình nhặt được một hộp gỗ chứa truyền thừa Đạo gia. Anh phát hiện dưỡng sinh công gia truyền của mình là một công pháp nhập môn Đạo gia, từ đó bắt đầu tu luyện 'Chứa Nguyên Quyết' và phát triển niệm lực. Khi quay lại trường học, Sở Vọng Thư nhận thấy bạn cùng bàn Lâm Mị bị âm khí quấn thân. Anh quyết định giúp đỡ cô và phát hiện một con quỷ là linh hồn của một người chết vì tai nạn giao thông đang quấy phá. Sở Vọng Thư đã dụ con quỷ xuất hiện và chiến đấu. Con quỷ cố gắng đoạt xá anh nhưng bị Âm Sát Thạch và dương khí của anh khắc chế. Sở Vọng Thư thành công diệt trừ con quỷ, hấp thu niệm lực của nó và có được một số pháp thuật cơ bản như mê hồn thuật và niệm truyền ý. Sau đó, anh quyết định tập trung vào việc học tập, tận dụng khả năng tập trung và trí nhớ được tăng cường nhờ niệm lực của mình, đồng thời tiếp tục tu luyện cho tương lai.
Sở Vọng Thư nhặt được một hộp gỗ chứa truyền thừa Đạo gia (gồm công pháp Chứa Nguyên Quyết, sách bùa chú, sách chế khí, và nhật ký), một chiếc la bàn tinh vi, và một khối Âm Sát Thạch. Anh cũng nhận ra công pháp dưỡng sinh gia truyền của mình là một công pháp nhập môn Đạo gia, giúp anh chuyển hóa nguyên khí và tăng cường niệm lực. Niệm lực của anh có thể cảm nhận âm khí, điều khiển vật từ xa, đối phó quỷ vật, và thi triển mê hồn thuật, niệm truyền ý. Sau khi đột phá Luyện Khí tầng 3, anh có khả năng tập trung tinh thần vượt trội, trí nhớ và tư duy nhanh nhẹn hơn nhiều.
Truyện có một cốt truyện hấp dẫn, pha trộn giữa yếu tố đô thị hiện đại và tu chân một cách tự nhiên. Nhân vật chính Sở Vọng Thư được xây dựng với tính cách dũng cảm, có lòng trắc ẩn (khi chôn cất thi thể) và thái độ sống lạc quan, không dễ từ bỏ khi đối mặt với khó khăn. Mối quan hệ giữa Sở Vọng Thư và Lâm Mị phát triển đáng yêu và chân thực, tạo điểm nhấn nhẹ nhàng cho câu chuyện. Quá trình tu luyện của nhân vật chính không quá nhanh, có những thử thách và giới hạn rõ ràng, mang lại cảm giác logic và đáng tin cậy. Việc sử dụng niệm lực để cải thiện học tập và giải quyết vấn đề đời thường là một chi tiết thú vị, thể hiện sự ứng dụng linh hoạt của sức mạnh mới.
Dù câu chuyện có nhiều điểm tích cực, yếu tố 'ban tay vàng' của nhân vật chính vẫn còn khá lộ liễu, chẳng hạn như việc dưỡng sinh công gia truyền hóa ra lại là công pháp nhập môn Đạo gia và việc nhặt được hộp bí ẩn quá đỗi trùng hợp. Tốc độ tu luyện ban đầu của Sở Vọng Thư khá chậm, có thể gây nản lòng cho độc giả thích sự thăng cấp nhanh chóng. Đối thủ đầu tiên là con quỷ có vẻ khá yếu, khiến cuộc chiến chưa thực sự gay cấn như kỳ vọng. Ngoài ra, những lý do mà Sở Vọng Thư dùng để đưa Lâm Mị về nhà mỗi ngày có phần 'ngốc nghếch' và lặp lại, dù Lâm Mị vẫn chấp nhận.
Mô típ 'nhặt được bí kíp' và 'gia truyền hóa ra là xịn' trong truyện này hơi cũ rồi nha, không có gì đột phá lắm. Tốc độ tu luyện ban đầu như rùa bò xong tự dưng 'fast-forward' lên tầng 3 hơi ảo. Mấy cái lý do main đưa bạn nữ về nhà ngày nào cũng 'mượn tài liệu' nghe nó cứ cringe, thiếu sáng tạo sao á. Con quỷ đầu tiên yếu xìu, đánh cái chết luôn, chưa đủ 'thách thức' cho main thể hiện bản lĩnh gì cả. Mà main từ học dốt thành học bá nhờ niệm lực kiểu 'thôi miên' hay 'nghe lỏm đáp án' thì hơi bị gian lận nha, không thấy có tí 'thông minh học tập' nào.
- **Chương 1: Trên đường đi gặp quỷ khóc quạ mổ thi!** Sở Vọng Thư trên đường về nhà vào đêm Trung Nguyên (Rằm tháng 7) gặp phải sương mù kỳ lạ và nghe tiếng 'quỷ khóc'. Anh lạc đường và vô tình đi vào một khu hoang mộ, chứng kiến cảnh đàn quạ mổ thi thể. Cây đèn pin sắp hết pin và sự kiện này làm anh bắt đầu hoài nghi về những điều siêu nhiên. Anh phát hiện một hố lớn cạnh mộ và gần như rơi vào đó.
- **Chương 2: Đêm chôn hủ thi ngẫu nhiên đến hộp!** Sở Vọng Thư nhận ra mùi tử thi nồng nặc và đàn quạ đang mổ thi thể. Dù rất sợ hãi, anh quyết định chôn cất lại thi thể để người chết được yên nghỉ. Trong quá trình đó, tay anh bị thương. Sau khi hoàn thành việc chôn cất, anh vô tình chạm vào một vật mềm mại, hóa ra là một chiếc hộp gỗ được bọc nhiều lớp lụa. Anh không thể mở hộp trong bóng tối và quyết định mang về nhà.
- **Chương 3: Năm xưa ẩn mật trong hộp tàng!** Sở Vọng Thư về đến nhà và được mọi người trong thôn ra đón vì lo lắng. Anh bịa chuyện là đèn pin hết pin và đi lạc để trấn an mọi người. Về đến nhà, sau khi được mẹ chăm sóc vết thương, anh khóa cửa phòng và mở hộp gỗ. Bên trong không phải vàng bạc mà là mấy quyển sách cổ viết bằng chữ phồn thể (công pháp, bùa chú, chế khí, nhật ký), một chiếc la bàn tinh xảo và một khối đá đen. Anh bắt đầu nhận ra giá trị phi thường của những món đồ này.