Cực Hạn Võ Đạo: Từ Đồ Tể Đến Bách Tí Thiên Ma
Tác giả:
Tình trạng:
Còn Tiếp
【 Sát phạt quyết đoán + đại cơ bá lưu + không phải người hình thái + không gái chủ + sướng rên 】
Vương triều những năm cuối, dân chúng lầm than. Trần Đoạn xuyên qua trở thành một kẻ đồ tể, lại cầm loạn thế này duy nhất sinh lộ —— bảng! Cố gắng tất có tạo thành, đột phá tất tăng tiềm lực.
Từ lúc mới bắt đầu căn cốt định hình, khó có tạo thành, càng về sau một ngày nhất cảnh, chấn kinh thế nhân. Hắn truy đuổi, là Võ Đạo cứu cực hình thái, là lực lượng tuyệt đối đỉnh phong! Nhưng ở trên con đường này, hắn ngộ ra được một cái đạo lý: Khi đem một việc làm đến cực hạn, ngươi liền sẽ phát hiện, chính mình ngay tại hướng không phải người con đường tiến hóa, nhất là Võ Đạo! Mà người chi hình thái, là Võ Đạo lớn nhất gông xiềng! ——
Ngày đó, Võ Đạo cự phách, thánh địa khôi thủ, ẩn thế lão quái cường giả khắp nơi tề tụ, nhìn thấy tôn kia chống trời cự ảnh, đều là Võ Đạo chi tâm sụp đổ. Mặt xanh nanh vàng, huyết mâu rủ xuống, như vực sâu như ngục! Trăm cánh tay cầu giương, quấy Phong Vân, giống như ma giống như thần! Bọn hắn chỗ tập luyện cái thế thần công, chỗ thủ vững niềm tin vô địch, chỗ ngưỡng vọng Võ Đạo đỉnh cao nhất, tại cái kia không phải người chi tư bỏ ra vô biên trong bóng tối, đều hóa thành sâu kiến nguyên thủy nhất sợ hãi.
Vương triều những năm cuối, dân chúng lầm than. Trần Đoạn xuyên qua trở thành một kẻ đồ tể, lại cầm loạn thế này duy nhất sinh lộ —— bảng! Cố gắng tất có tạo thành, đột phá tất tăng tiềm lực.
Từ lúc mới bắt đầu căn cốt định hình, khó có tạo thành, càng về sau một ngày nhất cảnh, chấn kinh thế nhân. Hắn truy đuổi, là Võ Đạo cứu cực hình thái, là lực lượng tuyệt đối đỉnh phong! Nhưng ở trên con đường này, hắn ngộ ra được một cái đạo lý: Khi đem một việc làm đến cực hạn, ngươi liền sẽ phát hiện, chính mình ngay tại hướng không phải người con đường tiến hóa, nhất là Võ Đạo! Mà người chi hình thái, là Võ Đạo lớn nhất gông xiềng! ——
Ngày đó, Võ Đạo cự phách, thánh địa khôi thủ, ẩn thế lão quái cường giả khắp nơi tề tụ, nhìn thấy tôn kia chống trời cự ảnh, đều là Võ Đạo chi tâm sụp đổ. Mặt xanh nanh vàng, huyết mâu rủ xuống, như vực sâu như ngục! Trăm cánh tay cầu giương, quấy Phong Vân, giống như ma giống như thần! Bọn hắn chỗ tập luyện cái thế thần công, chỗ thủ vững niềm tin vô địch, chỗ ngưỡng vọng Võ Đạo đỉnh cao nhất, tại cái kia không phải người chi tư bỏ ra vô biên trong bóng tối, đều hóa thành sâu kiến nguyên thủy nhất sợ hãi.
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
Hệ thống cấp bậc tu luyện trong truyện được chia thành:
1.**Giả công**: Các môn võ công chỉ rèn luyện gân cốt, tăng cường khí lực bên ngoài, không liên quan đến nội lực.
2.**Chân Công**: Các môn võ công chân chính, có thể dẫn động thiên địa nguyên khí, uẩn dưỡng ra "Tiên Thiên Chi Khí" và tu luyện nội lực.
3.**Ngũ Luyện**: Năm đại cảnh giới tu hành võ đạo chân chính, bao gồm:
* **Nhất Luyện (Luyện Bì Cảnh)**: Cảnh giới đầu tiên, rèn luyện màng da cứng cỏi như da trâu. Đây là ngưỡng cửa lớn mà nhiều võ giả cả đời không thể chạm tới.
4.**Các cấp độ khác**: Tiền Sư là một "Tứ Luyện Võ sư", cho thấy có ít nhất đến "Tứ Luyện" trong hệ thống tu luyện.
Trần Đoạn, một linh hồn từ thế giới hiện đại, xuyên không vào thân xác một kẻ đồ tể ở Đại Lương, một vương triều cuối thời loạn lạc. Anh ta sở hữu một hệ thống "bảng" cho phép anh ta cải thiện và đột phá mọi kỹ năng để nhận điểm "tiềm lực". Sau khi cha của nguyên chủ bị đánh trọng thương và vị hôn thê bị cướp đoạt bởi cường hào ác bá, Trần Đoạn ôm mối hận thù và bí mật trở thành "Vũ Dạ Đồ Phu", chuyên thanh trừng những kẻ ác trong đêm mưa. Nhận ra rằng võ đạo là con đường duy nhất để trở nên mạnh mẽ và báo thù, anh ta quyết tâm gia nhập Phục Hổ Võ Quán để tu luyện "Chân Công", với mục tiêu cuối cùng là đạt đến đỉnh cao võ đạo, phá vỡ giới hạn của hình thái con người để đạt được sức mạnh tuyệt đối, đúng như lời giới thiệu "không phải người hình thái" và "lực lượng tuyệt đối đỉnh phong".
Trần Đoạn sở hữu một "bảng" (hệ thống) đặc biệt. Bảng này giúp anh ta theo dõi tiến độ của mọi kỹ năng, từ "giải phẫu" đồ tể cho đến các môn võ học. Cứ mỗi khi một kỹ năng đạt đến một cảnh giới mới (đột phá), hệ thống sẽ thưởng cho anh ta "tiềm lực" (potential) điểm. Điểm tiềm lực này có tác dụng tăng cường tốc độ học tập và hiệu quả tu luyện cho Trần Đoạn, giúp anh ta tiến bộ nhanh chóng hơn người thường, đặc biệt trong võ đạo. "Cố gắng tất có tạo thành, đột phá tất tăng tiềm lực" là nguyên lý hoạt động cốt lõi của bảng này.
Truyện có một mở đầu hấp dẫn, đúng với các tag giới thiệu như "sát phạt quyết đoán" và "đại cơ bá lưu". Nhân vật chính Trần Đoạn, một người xuyên không với bản chất lạnh lùng và mục tiêu rõ ràng, không hề do dự trong việc thanh trừng kẻ ác, mang lại cảm giác "sướng rên" cho độc giả. Hệ thống "bảng" với điểm tiềm lực là một yếu tố thú vị, giúp người đọc thấy rõ sự tiến bộ của nhân vật. Các đoạn miêu tả hành động và trận chiến rất mạnh mẽ, thể hiện đúng tinh thần "không phải người hình thái" và sự tàn bạo cần thiết của một kẻ đồ tể đêm mưa. Việc xây dựng thế giới võ đạo có phân cấp rõ ràng cũng tạo động lực và mục tiêu lớn cho nhân vật chính, khiến câu chuyện có chiều sâu và hứa hẹn nhiều pha hành động đỉnh cao.
Mặc dù truyện mang tính "sát phạt quyết đoán", nhưng một số chi tiết về mức độ tàn bạo của Trần Đoạn, đặc biệt là cách anh ta xử lý kẻ thù như Phương Bì (lột da, hành hạ, đập nát đầu), có thể vượt quá ngưỡng chấp nhận của một số độc giả. Mức độ "phi nhân tính" quá sớm của nhân vật chính có thể làm giảm đi sự đồng cảm. Mối quan hệ với Lưu Văn Lan và sự kiện cái chết của cha nguyên chủ, dù là động lực chính, lại không được khai thác sâu về mặt cảm xúc, khiến các tình tiết này trở thành công cụ thúc đẩy cốt truyện hơn là những khoảnh khắc đáng nhớ hay ý nghĩa. Điều này có thể khiến nhân vật chính trở nên ít chiều sâu hơn trong giai đoạn đầu.
Ulatr, đọc truyện mà đoạn main xử lý Phương Bì hết hồn chim én luôn á. Kiểu đúng là không phải người thiệt, ai mà nghĩ ra cảnh lột da người chết rồi treo lên làm bia tập xong hành hạ kẻ thù đến mức tiểu tiện ra quần, đập nát đầu như dưa hấu? Nghe rợn người hơn là 'sướng' luôn á, thấy main 'dark' quá đà. Tính cách sát phạt quyết đoán thì okela nhưng mà ghê quá. Với lại, khúc cha main mất với con Lưu Văn Lan bị cướp nghe thì cay nhưng mà cảm xúc của main cứ kiểu 'đi đâu về đâu' ấy, ít khai thác nội tâm. Đọc cứ thấy main như cái máy thôi, có hệ thống rồi mạnh vcl thì hơi bị dễ dàng, không có plot twist gì ghê gớm. Thêm nữa, mấy nhân vật phụ như thằng bạn La Tam Thủy hay mấy ông trong võ quán hơi bị mờ nhạt, kiểu làm nền cho main thể hiện thôi à. Đọc mà thấy hơi bị 'cringe' vì mấy cảnh bạo lực extreme quá.
- Chương 1: Đêm mưa đồ tể: Trần Đoạn, một đồ tể trầm mặc ở Hắc Thủy Thành, mang theo nỗi uất hận vì cha bị đánh trọng thương và vị hôn thê bị cướp. Anh ta bí mật trở thành "Vũ Dạ Đồ Phu", chuyên thanh trừng du côn ác bá trong đêm. Dưới hầm, Trần Đoạn luyện tập kỹ năng "giải phẫu" đến viên mãn, đạt 3 điểm tiềm lực, đồng thời tập luyện "Ác Hổ Quyền" (giả công). Anh ta nhận ra tiềm lực lớn đến từ võ học.
- Chương 2: Bên đường nhục nhã: Trần Đoạn luyện "Ác Hổ Quyền" đến viên mãn, đạt thêm 10 điểm tiềm lực và nhận thấy "giả công" có giới hạn, cần mưu cầu "Chân Công". Phương Bì, một sai dịch cậy quyền thế, liên tục đến sạp thịt của Trần Đoạn lấy không, nhục mạ anh ta trước mặt mọi người. Trần Đoạn im lặng chịu đựng nhưng đã có tính toán. Cha Trần Đoạn quyết định từ bỏ điều trị vì không muốn làm gánh nặng, khiến Trần Đoạn cảm thấy gông xiềng sắp được dỡ bỏ.
- Chương 3: Ta càng ưa thích ngươi bình thường bộ dáng kia: Cha Trần Đoạn qua đời. Trước lúc lâm chung, ông đưa cho Trần Đoạn một ngọc bội bình an, nhờ anh báo thù cho con trai mình (nguyên chủ). Trần Đoạn cảm thấy gông xiềng được dỡ bỏ và trở nên đơn độc. Sau đó, Phương Bì lại đến sạp thịt khiêu khích, giễu cợt cái chết của cha Trần Đoạn và ép anh giao "bình an tiền". Đêm đó, Trần Đoạn hóa thân thành Vũ Dạ Đồ Phu, phục kích Phương Bì. Trong hầm, anh ta lột da Vương Nhị (nạn nhân trước đó) đặt lên Mộc Nhân Trang, rồi hành hạ Phương Bì đến chết một cách tàn bạo, nói rằng "Ta còn là, càng ưa thích ngươi bình thường bộ dáng kia."