JavaScript is off. Please enable to view full site.

Công Pháp Đều Là Nói Bừa , Các Ngươi Thế Nào Đều Đã Luyện Thành

35 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Tình trạng Còn Tiếp
Lần Cuối Cập Nhật
Số Chữ 733,885
Truyện Convert 100%
Lượt xem: 1,905
Tình trạng:
Còn Tiếp
Nghe từ đầu Dịch Truyện
Tổng đề cử Công Pháp Đều Là Nói Bừa , Các Ngươi Thế Nào Đều Đã Luyện Thành
Đã có 2 người đánh giá / Tổng đề cử
Xuyên qua tu tiên giới, Mộ Ngôn không có đạt được ngưu bức hệ thống, cũng không có nghịch thiên ngộ tính. Nhất hố cha chính là, chỗ dựa lớn nhất còn tại hai năm rưỡi trước tung tích không rõ. Thế là tại to lớn treo ngược trên núi, vì đạo thống trường tồn, Mộ Ngôn bắt đầu lừa dối chi lộ.

“Đồ đệ ngươi là Hoang Cổ Thánh Thể!”

“Ta đi, sư tôn ngươi nói lại là thật !”

“Ngươi là trời sinh Chí Tôn!”

“Tạ ơn sư tôn tự thân dạy dỗ!”

“Ngươi là? Yêu Đạo Thánh Thể?”

“Sư tôn thật không lừa ta!”

Không phải, đây đều là ta nói bừa , các ngươi thế nào thật đã luyện thành? Cái gì, ta cứu vớt phương thế giới này sửa đường? Còn tu bổ thế giới đại đạo? Đồ đệ tu vi khi gấp trăm lần trả lại?

Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)

Thế giới truyền thống: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa, Độ Kiếp, Phi Thăng Thượng Giới. Hệ thống Mộ Ngôn bịa ra: Đoán Thể (gồm Khai Khiếu, Phạt Tủy, Đoán Cốt, Thay Máu) và Ngưng Thần, khi cả hai đạt viên mãn sẽ tới Quy Nhất Cảnh (đệ tử tin rằng cảnh giới này có thể sánh với Nguyên Anh). Khai Khiếu được mô tả chi tiết với 720 huyệt vị trong cơ thể, đạt Bách Khiếu Thành Linh.
Mộ Ngôn là một người xuyên không đến tu tiên giới, nhưng không có hệ thống hay thiên phú. Sư phụ của hắn, quan chủ Đảo Huyền Sơn, đã mất tích hai năm rưỡi, để lại Mộ Ngôn mắc kẹt trên núi thiếu thốn tài nguyên. Để duy trì đạo thống và quan trọng hơn là để kiếm thức ăn, Mộ Ngôn bắt đầu con đường 'lừa dối'. Hắn nhận Diệp Húc, một thiếu niên bị diệt môn, kinh mạch phế và mang theo lễ vật quý giá, làm đệ tử. Mộ Ngôn bịa ra các công pháp tu luyện mới lạ (như 'Hồn Hoàn' và sau đó là 'Đoán Thể' với các giai đoạn Khai Khiếu, Phạt Tủy, Đoán Cốt, Thay Máu cùng 'Ngưng Thần' để đạt 'Quy Nhất Cảnh'). Điều bất ngờ là Diệp Húc, một 'thiên mệnh nhân vật chính' điển hình, không những tin tưởng tuyệt đối mà còn có khả năng tự mình lý giải sâu sắc và tu luyện thành công những công pháp 'không tồn tại' đó, trong khi Mộ Ngôn vẫn hoàn toàn không hay biết về sự tiến bộ của đệ tử, chỉ nghĩ rằng mình đã lừa thành công và có thể sống an nhàn.
Mộ Ngôn không có hệ thống hay ngộ tính nghịch thiên, nhưng lời nói dối về công pháp tu luyện của hắn lại vô tình trở thành chân lý và giúp đệ tử tu luyện thành công. Đặc biệt, khi đệ tử tu vi tăng gấp trăm lần, Mộ Ngôn cũng nhận được lợi ích tương ứng, giống như một hệ thống phản hồi tu luyện.
Truyện có một cốt truyện độc đáo và hài hước khi sư phụ Mộ Ngôn 'lừa' đệ tử bằng những công pháp tự bịa ra, nhưng đệ tử Diệp Húc lại có thể tự mình giải thích và tu luyện thành công một cách thần kỳ. Sự tương phản giữa sự ngờ nghệch, toan tính của sư phụ và sự kiên định, tin tưởng của đệ tử tạo nên nhiều tình huống dở khóc dở cười. Truyện khám phá cách mà một người 'bình thường' (trong bối cảnh tu tiên) xoay sở để tồn tại và vô tình tạo ra điều vĩ đại. Tình tiết Diệp Húc tự mình khám phá ra ý nghĩa sâu xa trong những lời bịa đặt của Mộ Ngôn là điểm nhấn thú vị.
Mộ Ngôn đôi khi quá bị động và chỉ tập trung vào việc ăn uống, hưởng thụ từ lễ vật của đệ tử, khiến nhân vật này có vẻ hơi thiếu chí tiến thủ. Mặc dù là yếu tố hài hước, việc lặp đi lặp lại mô típ 'sư phụ lừa, đệ tử tin, đệ tử thành công' có thể trở nên hơi đơn điệu nếu không có những biến tấu mới mẻ hơn trong các chương sau. Diễn biến ban đầu về việc Mộ Ngôn 'biên' công pháp và Diệp Húc 'hiểu' có thể hơi gượng ép để tạo tình huống.
Ủa cái gì vậy? Sư phụ toàn nói phét, xong đồ đệ lại luyện thật? Kiểu này ông thầy cứ nằm hưởng thụ đồ đệ tự cày à? Hơi bị mất cân bằng nha. Với lại, nhân vật chính Mộ Ngôn có vẻ hơi 'yếu đuối', kiểu thụ động chờ sung rụng chứ không có ý chí phấn đấu gì. Nghe mấy chương đầu mà thấy ổng cứ lẩm bẩm tính toán 'hố' đệ tử thấy hơi bực mình luôn. Không có nhiều drama hay plot twist ở mấy chương đầu, hơi bị 'chill' quá.
  • Chương 1: Mộ Ngôn, một người xuyên không bị mắc kẹt trên Đảo Huyền Sơn sau khi sư phụ mất tích, sống cô độc và phải tự xoay sở thức ăn. Một thiếu niên tên Diệp Húc, bị diệt môn và mang theo lễ vật quý giá, xuất hiện xin bái sư. Mộ Ngôn ban đầu từ chối nhưng sau khi biết Diệp Húc là cô nhi và bị hấp dẫn bởi lễ vật, hắn đồng ý cho Diệp Húc ở lại với ý định 'lừa' một thời gian rồi đuổi đi.
  • Chương 2: Mộ Ngôn nhận ra Diệp Húc có những đặc điểm của một 'thiên mệnh nhân vật chính', khiến hắn có chút bất an nhưng vẫn tiếp tục kế hoạch lừa dối. Hắn lần lượt bịa ra các pháp môn như dạy chơi cờ bạc (bài mạt chược, poker) hay hệ thống 'Hồn Hoàn', nhưng Diệp Húc đều từ chối vì muốn báo thù và công pháp 'Hồn Hoàn' yêu cầu sư phụ giúp săn yêu thú mà Mộ Ngôn không làm được. Mộ Ngôn nhận ra cần phải bịa ra một thứ gì đó 'thực tế' hơn và ít đòi hỏi sự can thiệp của hắn.
  • Chương 3: Mộ Ngôn tiếp tục bịa ra pháp môn 'dẫn đạo hỏa diễm' nhưng Diệp Húc lại thắc mắc vì kinh mạch đã phế. Mộ Ngôn cảm thấy áy náy vì đã nhận lễ vật mà chưa dạy gì. Sau bữa ăn thịnh soạn từ lễ vật của Diệp Húc, Mộ Ngôn quyết định bịa ra một bộ công pháp hoàn toàn mới, dựa trên kiến thức từ tiểu thuyết huyền huyễn kiếp trước, tập trung vào tôi luyện cơ thể (Đoán Thể) để phù hợp với tình trạng kinh mạch bị phế của Diệp Húc, và bắt đầu giới thiệu rằng tu đạo cần một con đường hoàn toàn mới.
Mới nhất
17 giờ trước
loading
loading
loading