Đây là lần đầu tiên nó được đi du học, lúc đó nó chỉ mới bước vào tuổi 16. Bang California đã nuôi nó nhanh đến 1 cách khác thường, từ 1 thằng nhóc xấu xí miệng còn hôi sữa và cực kì hai lúa thèm thuồng 1 cô bạn gái hơn bất cứ gì hết. Nhưng nước Mỹ đã biến nó thành 1 người con trai trưởng thành hơn và lập trường hơn. Tóc cắt ngắn để kiểu dựng lên nhìn trông rất khỏe khoắn, tủ áo của nó chỉ toàn là áo sơ mi với quần jean đã được móc lên thẳng băng, dầu thơm đủ loại còn lotion nữa, nó điệu chả kém con đàn bà nào. Dĩ nhiên với trình độ tiếng anh chập chững, nó chưa thể cua đứt 1 con nhỏ tóc vàng nào 1 cách dễ dàng và nhanh chóng như vậy huống chi nó là dân Châu Á nữa (Mỹ hay chê Châu Á chuối nhỏ, buồn lắm các bác, nỡ lòng nào gôm đũa cả nắm).
Sau 1 năm thấm thoát bay qua, nó gần sắp được về Việt Nam để thăm gia đình và bạn bè. 1 điều làm nó vẫn cảm thấy ấm ức là đến gần 17 tuổi mà vẫn không có 1 con nhỏ nào của ăn của để mà làm vốn, qua Mỹ vác cái mặt FA này về tụi bạn nó cười không có lỗ mà chui. Còn 1 tuần nữa là sắp lên máy bay, nằm dài ở nhà 1 mình, nó bật Facebook để check new feed vu vơ vớ vẫn như thường ngày. Ai mà dễ thương vầy nè, là bạn của chị nó, vậy là lớn hơn nó đến 4 tuổi, clgt thôi kệ vô lấy cơ quen biết chọc ghẹo con gái người ta thử coi. Con gái dễ thương thì nó thấy nhiều, nhưng cái nét dễ thương và quyến rũ của cô gái này đã làm nó không kềm lòng được, khiến cho nó 1 cảm giác bị ám ảnh 1 cách ngọt ngào như thuốc phiện. Mái tóc nhuộm nâu hạc dẽ dày và mượt xõa xuống trước ngực, cái áo thun trắng hiệu Mango bó sát người, tay chống cằm, đôi môi ửng hồng cười 1 cách hồn nhiên, dù chỉ là 1 bức hình, nhưng những gì nó có thể nghĩ tới lúc này là 1 chữ “đẹp”. Dĩ nhiên trong đầu nó không có ý nghĩ gì đến chuyện cua bà chị xinh đẹp kia chỉ là muốn giết thời gian và mở rộng mối quan hệ thôi...