Kỳ Lưu Hỏa vô cùng có thiện cảm đối với tên của bạn cùng bàn mới chuyển tới, đó là Diệp Thành.
Nghe ra có vẻ chính là một nam thần học bá khí chất văn nhã thư sinh tri thức đầy mình. Đương nhiên, giá trị nhan sắc cũng rất xứng đáng với hai chữ nam thần.
Nhưng vào một ngày nào đó, học tra Diệp Thành cúi sát mặt vào bàn học ăn vụng que cay, vừa ăn vừa hỏi cô, “Vậy cậu có thiện cảm đối với con người của tớ? Cậu muốn ăn không, chỉ còn một que cuối cùng nữa thôi.”
Kỳ Lưu Hỏa đang đói đến mức bụng dạ kêu vang: “Mau bỏ que cay ra, đừng để dính vào sách bài tập của tớ, cảm ơn.”
Diệp Thành, sinh ra chỉ để làm nhục hai từ văn nhã.
Ở chung lâu rồi, Kỳ Lưu Hỏa phát hiện tên nhóc này không chỉ không hề văn nhã chút nào, lại còn lưu manh suốt ngày đùa giỡn, ngày nào anh không có trò vui cô liền bị kéo tóc đến đau cả đầu.
“Bạn học Diệp này, cậu có thể kiềm chế bản thân một chút được không?”.
“Không được.”
Nhiều năm sau...
“Diệp tiên sinh, anh có thể kiềm chế bản thân một chút được không?”.
Diệp Thành: “Kiềm chế cái gì, em là vợ của anh cơ mà.”
Tag: Đô thị tình duyên, mùa hoa mùa mưa, tình yêu sâu nặng, tình cờ gặp gỡ bén duyên, Oan gia cùng bàn.
Vai chính: Kỳ Lưu Hỏa, Diệp Thành ┃ Vai phụ: Quần chúng ăn dưa ┃ Những thứ khác: Câu chuyện quần chúng ăn dưa chứng kiến hai học tra phấn đấu quên mình bị làm cho cảm động, về sau cùng nhau nỗ lực học tập.