Chứng Đạo Là Đế, Giết Tới Thế Gian Không Người Dám Xưng Tôn
Tình trạng:
Còn Tiếp
Xuyên qua đến không cách nào thành tiên thời đại, ở thời đại này, Chí Tôn ẩn núp tại cấm khu nhìn chằm chằm, nhấc lên máu cùng loạn. Ở thời đại này Nhân tộc không Đại Đế, chỉ có Thánh thể chiến thương khung, Trần Quân thôn phệ mọi loại thể chất hóa thành Hỗn Độn thể chứng đạo, g·iết tới thế gian không người dám xưng tôn, tại hồng trần hóa tiên, khai sáng bất hủ thần thoại.
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
Đại Đế kiếp, Chí Tôn (Thiên Tôn, Hoàng Giả), Thánh Thể, Chuẩn Đế, Thánh Nhân, Khổ Hải bí cảnh, Thần Tàng bí cảnh, Kình Thiên bí cảnh, Đăng Tiên bí cảnh, Ngọc Kinh bí cảnh.
Trần Quân xuyên không đến một thời đại không thể thành tiên, nơi các Chí Tôn ẩn núp trong cấm khu gieo rắc tai họa. Anh đã thôn phệ mọi loại thể chất để tự tạo ra Hỗn Độn Thể, rồi chém giết vô số đối thủ để chứng đạo. Sau khi thành công, anh tự xưng 'Thiên Đế', đánh bại và tiêu diệt Quang Âm Thiên Tôn. Trần Quân không dung hợp Thiên Tâm Ấn Ký mà đạp đổ vạn đạo, thiết lập đại đạo riêng mình. Anh trở về cố hương, giảng đạo cho chúng sinh và sau đó thẳng tiến cấm khu Quang Âm Trủng để thanh toán nhân quả, đối đầu với Xích Hoàng.
Trong tâm trí Trần Quân tồn tại một cổ kính bằng đồng không hoàn chỉnh, được anh gọi là 'Luân Hồi Kính', nó đã giúp anh phá giải thai mê và thức tỉnh ký ức kiếp trước. Ngoài ra, khả năng thôn phệ mọi loại thể chất để hóa thành Hỗn Độn Thể cũng là một kim thủ chỉ mạnh mẽ.
Truyện khắc họa một nhân vật chính bá đạo, quyết đoán và có ý chí mạnh mẽ. Trần Quân không dựa dẫm vào thiên địa mà tự khai sáng đại đạo của riêng mình, chém giết hết thảy địch thủ để chứng đạo. Cốt truyện có điểm nhấn là việc nam chính dám đối đầu trực diện với Chí Tôn từ cấm khu ngay sau khi thành đế, thể hiện phong cách hành động dứt khoát và sức mạnh tuyệt đối. Sự trở về cố hương và việc giảng đạo, sau đó là ý định bình định cấm khu, tạo nên một hình tượng Thiên Đế uy nghiêm và đầy triển vọng.
Truyện mang nhiều mô típ quen thuộc trong thể loại tiên hiệp như nam chính bá đạo vô địch, bị từ hôn và sau đó khiến đối phương hối hận. Các nhân vật phụ, đặc biệt là các Chí Tôn, dường như chỉ được xây dựng để làm nền cho sự mạnh mẽ của nam chính, thiếu đi chiều sâu và động cơ phức tạp. Việc nam chính quá mạnh ngay từ đầu có thể làm giảm đi sự gay cấn và thử thách của câu chuyện.
Ủa cái motip 'đại gia giấu mặt bị từ hôn' này xưa rồi Diễm ơi. Nam chính bá đạo quá mức, không có drama, không có plot twist gì hết. Mấy ông Chí Tôn cứ như làm nền cho anh Thiên Đế flexing. Đọc mấy chương đầu là thấy ngay cái kết, chán chán sao á. Thêm nữa, mấy cảnh chiến đấu cứ 'một quyền oanh nát' nghe quen tai quá, thiếu sự sáng tạo. Kiểu, next!
- Chương 1: Trong một thời đại có nhiều thiên kiêu nhưng lại bị Chí Tôn cấm khu uy hiếp, Trần Quân đang độ Đại Đế kiếp, chấn động vũ trụ. Anh là người đã chém giết vô số đối thủ để mở đường, sở hữu Hỗn Độn Thể do thôn phệ các thể chất. Các Chí Tôn từ cấm khu, bao gồm cả Quang Âm Thiên Tôn, đã chú ý và muốn ngăn cản anh thành đế để hấp thụ sinh mệnh của anh.
- Chương 2: Trần Quân đại chiến với Quang Âm Thiên Tôn. Bằng sức mạnh nhục thân và Hỗn Độn Thể, Trần Quân đã phá hủy Tuế Nguyệt Tháp và đánh bại Quang Âm Thiên Tôn dù đối thủ đã 'cực điểm thăng hoa'. Sau trận chiến, anh hùng hồn tuyên bố tự xưng 'Thiên Đế', không dung hợp Thiên Tâm Ấn Ký mà đạp đổ vạn đạo để chứng đạo, đồng thời thách thức các Chí Tôn khác.
- Chương 3: Nhân tộc hân hoan chào đón Thiên Đế Trần Quân, người mang lại sự ổn định. Trần Quân thu thập tín ngưỡng chi lực vào Thiên Đế Kiếm, và trở về cố hương Hồng Trần Đạo. Gia tộc Phục gia, nơi Phục Linh từng từ hôn với Trần Quân vì khinh thường anh không phải Đại Đế, nay vô cùng hối hận. Trần Quân tuyên bố sẽ giảng đạo cho chúng sinh sau mười năm.