JavaScript is off. Please enable to view full site.

Chuế thê ( nữ tôn )

109 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Thể Loại Cổ Đại Cổ Đại
Tình trạng Full
Lần Cuối Cập Nhật
Số Chữ 152,349
Lượt xem: 4,794
Từ Khoá 1v1 Cổ đại Cường cường HE Làm ruộng Ngọt sủng Nguyên sang Nhẹ nhàng nu chu Nữ tôn Sảng Văn Sinh con Tình cảm Xuyên thư
Nghe từ đầu Dịch Truyện
Tổng đề cử Chuế thê ( nữ tôn )
Đã có 12 người đánh giá / Tổng đề cử

Trứng muối trấn Lạc Thủy Thôn gần chút thời gian tới cái quái nữ nhân.

Quái nữ nhân mỹ phảng phất giống như cửu thiên Lạc Thần, lại đã lười lại nhược, gầy thon thon một tay có thể ôm hết, liền cơm cũng ăn không được.

Người trong thôn đều cho rằng nàng sẽ đói chết ở Lao Sơn.

Lại không ngờ……

Vai có thể khiêng, tay có thể đề, ngoại có thể kinh thương, nội thượng được phòng bếp, làng trên xóm dưới đều khen ngợi một tiếng “Có khả năng” tiểu ca nhi chúc minh dịch, mặc không lên tiếng cùng Lao Sơn lười nữ thành thân.

Thôn mọi người thở dài: Tốt như vậy ca nhi, như thế nào liền luẩn quẩn trong lòng……

Vô năng nữ tạ quỳnh ấm: Ha hả! Ta rốt cuộc làm cái gì cho các ngươi đem ta trở thành phế vật?

――

Mới đầu, bị bắt thành thân chúc minh dịch: Nàng như vậy nhược, ta nhất định đến càng thêm nỗ lực tránh tiền bạc, bằng không đói chết nàng làm sao bây giờ?

Sau lại, hắn phát hiện, hắn chẳng lẽ là tìm cái có phúc thê chủ, từ thành thân, trong nhà ngân lượng càng ngày càng nhiều, sinh hoạt càng ngày càng tốt.

Bọn họ thậm chí có đi trong huyện sinh hoạt tiền bạc.

Chính là…… Ngày vui ngắn chẳng tày gang.

Thụy khang bốn năm, Cửu Giang đã xảy ra một hồi che trời lấp đất nạn châu chấu, nạn châu chấu lúc sau đó là mấy ngày liền khô hạn, nhà cái không thu hoạch, xác chết đói khắp nơi.

Khôi phục ký ức hắn nhìn nàng oánh bạch sườn mặt, hỏi: Này trong thiên hạ, Ương ương dân chúng, đều là ta con dân, hiện giờ xác chết đói khắp nơi. Thê chủ kinh thế chi tài, nhưng có biện pháp trợ ta cứu tế thương sinh.

Lao Sơn lười nữ tạ quỳnh ấm: Dịch ca nhi, ngươi đừng dùng loại này ánh mắt xem ta, ta…… Cứu, còn không được sao? A?

Gỡ mìn:

1. Nữ chủ từ mạt thế xuyên qua mà đến, tự mang không gian dị năng. Đồ tham ăn vạn nhân mê thuộc tính.

2. Nam chủ giai đoạn trước mất trí nhớ, có khả năng cần lao biệt nữu tiểu ca nhi, hậu kỳ khôi phục ký ức người trước bá khí trắc lậu, người sau ngượng ngùng ghen bao che cho con

3. Bổn văn nữ tôn hư cấu, nam nữ địa vị tương đối bình đẳng, tác giả không thích ẻo lả nam nhân, cho dù có kiều thanh kiều khí nam nhân lui tới, hậu kỳ cũng đến bị nữ chủ sung quân làm việc

4. Bổn văn 1V1, nam sinh tử, bánh ngọt nhỏ, toàn văn vô ngược

5. Khảo chứng đảng thận nhập.

Tag: Cường cường Làm ruộng văn Xuyên thư Sảng văn

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tạ quỳnh ấm, chúc minh dịch ┃ vai phụ: 《 phế linh căn ( nữ tôn ) ) 》 cầu cất chứa ┃ cái khác: Làm ruộng, thăng cấp

Một câu tóm tắt: Ta không phải phế vật, ta không có

Lập ý: Làm ruộng, ngọt ngọt ngọt

Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)

  • Chúc Minh Dịch
  • Phượng Minh Dịch
Truyện không có hệ thống cấp bậc tu luyện truyền thống. Nữ chính Tạ Quỳnh Noãn sở hữu 'không gian dị năng' đã đạt đến cấp 11 từ thời mạt thế. Đây là một dạng năng lực đặc biệt chứ không phải tu luyện võ học hay tiên pháp.
Truyện kể về Tạ Quỳnh Noãn, một dị năng giả từ mạt thế, xuyên không đến một xã hội nữ tôn giả tưởng. Với vẻ ngoài yếu ớt và tính cách 'lười biếng' ẩn giấu sức mạnh phi thường, cô bị dân làng Lạc Thủy Thôn gán cho biệt danh 'lười nữ' hoặc 'phế vật'. Nam chính Chúc Minh Dịch là một tiểu ca nhi cần lao, giỏi giang, nhưng lại đang mất đi ký ức về thân phận thật sự của mình (Hoàng thái tử Phượng Minh Dịch) và bị lưu lạc. Hai người vô tình trở thành hàng xóm. Thông qua những tương tác ban đầu, Chúc Minh Dịch hiểu lầm Tạ Quỳnh Noãn là người yếu đuối và đáng thương, thường xuyên tặng cô đồ ăn để giúp đỡ. Dần dần, mối quan hệ giữa họ nảy sinh từ sự quan tâm, những bữa ăn ngon và những hiểu lầm hài hước. Tạ Quỳnh Noãn với dị năng không gian của mình, bắt đầu khám phá và giới thiệu các loại cây trồng mới như khoai tây cho dân làng, nhằm cải thiện chất lượng cuộc sống và thỏa mãn đam mê ẩm thực của bản thân. Cốt truyện còn xoay quanh việc nam chính khôi phục ký ức, đối mặt với âm mưu triều đình, và cùng nữ chính giúp đỡ bách tính vượt qua nạn đói, tạo dựng một cuộc sống phồn thịnh và hạnh phúc.
Nữ chính Tạ Quỳnh Noãn sở hữu dị năng không gian cấp 11 từ mạt thế, có thể chứa đựng vô số vật phẩm, vàng bạc châu báu chất thành núi. Không gian còn có 10 mẫu ruộng có thể trồng trọt, giúp cây trồng chín nhanh (1 tháng), và đặc biệt, sản phẩm không hư thối. Thể chất của cô được tôi luyện mạnh mẽ, miễn dịch với độc, giúp cô thích nghi dễ dàng với môi trường mới. Cô còn có thể dùng các vật phẩm hiện đại từ không gian như dao Thụy Sĩ.
Truyện có cốt truyện làm ruộng, ngọt sủng, không ngược tâm, phù hợp cho những ai thích thể loại nhẹ nhàng. Nữ chính có tính cách độc đáo, dù bị gắn mác 'lười' nhưng thực chất lại rất mạnh mẽ, thông minh, và không quan tâm đến lời đàm tiếu, chỉ muốn sống an nhàn với đồ ăn ngon. Nam chính Chúc Minh Dịch ban đầu cần lao, hiền lành, nấu ăn cực kỳ xuất sắc, sau này khôi phục thân phận bá khí và thê nô, tạo nên sự đối lập thú vị. Thiết lập nữ tôn nhưng vẫn giữ được sự cân bằng, không có sự ẻo lả quá mức ở nam giới, mà tập trung vào sự phát triển năng lực cá nhân. Mối quan hệ giữa hai nhân vật chính phát triển tự nhiên từ hiểu lầm ban đầu đến sự quan tâm và rồi tình yêu.
Mặc dù nữ chính sở hữu dị năng mạnh mẽ, việc cô để bản thân bị dân làng hiểu lầm là 'lười nữ' hoặc 'phế vật' trong một thời gian dài, thậm chí phải nhận đồ ăn bố thí, có thể khiến người đọc cảm thấy hơi khó chịu và không hợp lý. Một số tình tiết 'đánh nhau' ban đầu của nam chính có vẻ hơi kịch tính quá mức so với tổng thể truyện ngọt sủng. Cách dân làng nói xấu và phán xét nhân vật khá nhiều ở đầu truyện đôi khi tạo cảm giác hơi tiêu cực.
Ủa trời, nữ chính có dị năng cấp 11, vàng bạc đầy kho mà cứ để dân làng chửi 'lười nữ', 'phế vật' rồi còn được tặng đồ ăn như kiểu cứu trợ đói nghèo á? Tính cách 'lười biếng' của nữ chính ban đầu hơi bị gượng gạo, kiểu 'tự làm khó mình' vậy. Dân làng thì cứ hay 'drama', tám chuyện, kỳ thị mấy cái nhỏ nhặt, đọc mà thấy hơi 'cringe'. Nam chính là thái tử mà để thôn trưởng chèn ép, có võ công mà sao không 'show off' cho 'ngầu' hơn một tí? Hơi thiếu cái 'cool ngầu' ở đoạn đầu.
  • **Chương 1 (Tạ Quỳnh Noãn):** Tạ Quỳnh Noãn, một dị năng giả không gian mạnh mẽ từ mạt thế, bị Tần Sở Sinh (người đồng hành trong căn cứ) gài bẫy, buộc cô phải giả chết bằng bánh quy tẩm độc để tránh bị giao nộp. Trước đó, cô đã có cuộc gặp gỡ kỳ lạ với một 'tang thi vương' có khuôn mặt giống nam chính, được người này mời ăn móng heo và tặng một chiếc vòng ngọc.
  • **Chương 2 (Moi chân Đại Phụ):** Tạ Quỳnh Noãn xuyên không đến Lạc Thủy Thôn, một xã hội nữ tôn, và định cư ở Lao Sơn. Với vẻ ngoài mỹ miều nhưng yếu ớt và lười biếng, cô bị dân làng gọi là 'lười nữ' hoặc 'moi chân Đại Phụ'. Cùng lúc đó, Chúc Minh Dịch, một tiểu ca nhi cần lao và có võ công, cũng chuyển đến gần đó. Anh ta bị tú tài nữ Chúc Liên đeo bám nhưng phát hiện cô ta ngoại tình với Lý gia Tam Lang và ra tay đánh cô ta, thể hiện khí chất khác biệt.
  • **Chương 3 (Phượng Triều):** Tạ Quỳnh Noãn tìm hiểu về lịch sử Đại Phượng triều, nơi nữ tôn nam phụ và có hệ thống xã hội độc đáo. Cô sử dụng dị năng không gian để có một cuộc sống tiện nghi, dù bên ngoài vẫn giữ vẻ giản dị để tránh sự chú ý. Cô gặp khó khăn trong việc nấu ăn và khao khát các món ngon. Cùng lúc đó, thôn trưởng Chúc Bách Thịnh muốn lấy lại nhà của Chúc Minh Dịch, buộc anh phải chuyển đến Lao Sơn, gần Tạ Quỳnh Noãn. Tạ Quỳnh Noãn vô tình chứng kiến cảnh Chúc Minh Dịch bị dân làng 'bức bách' và thầm khâm phục khí khái của anh.
Mới nhất
5 năm trước
    Tổng đề cử 0
    Tuần 147
    Tháng 4794
    loading
    loading
    loading