Thể loại: Hiện đại, mạt thế, nữ cường, HE...Chuyển ngữ: Nuy HamSố chương: 99 chương
Cô vốn là Ma Tôn tung hoành tam giới, nhưng không nghĩ được khi tỉnh lại lại trở thành loài người cực kỳ bình thường.
Vốn cho là sẽ sống một đời bình yên, không ngờ mạt thế lại tới, tang thi đột kích.
Chị ruột tính toán, muốn cô chết oan chết uổng, chỉ vì hoài nghi cô và anh rể có mập mờ?
Bạn thân phản bội, mưu đồ muốn đẩy cô vào đám tang thi, chỉ vì cô tiện tay cứu một tiểu bạch thỏ?
Không ngờ tới mấy con kiến hôi này xem cô là một quả hồng mềm, nếu còn nhảy nhót nữa, lập tức ném vào trong bầy tang thi!
Mạt thế đến, tài nguyên thiếu thốn, đạo không có, người người đều bất an.
Không có thức ăn, không có nguồn nước?
Không sao, Tử Phủ bên trong tự thành một thế giới, chim bay thú chạy, linh quả, suối thần, duy trì cuộc sống không nói chơi!
Tang thi khắp nơi, động thực vật dị biến?
Không sao, tay có linh bảo, bất kể phòng thủ hay công kích, hết thảy không cần nói!
Cái gì? Không có dị năng?
Không sao! Trong tay có thuật pháp Ma đạo, coi như cô không có dị năng vẫn đứng trên đỉnh mạt thế, ngoạn (*) tam giới xoay vòng.
(*)ngoạn: chơi, đùaChẳng qua là....
Ai có thể nói cho cô biết, phía sau đại quân dị năng oai hùng thân thuộc của cô đã xảy ra chuyện gì á?
Nam phúc hắc đẩy đẩy gọng kiếng, nở nụ cười: "Thanh Thanh, em xem, tôi có không gian, có vật tư, đi theo bên cạnh em có phải rất tiện lợi không?"
Mặt Nam kiêu ngạo đầy khinh thường: "Tiểu Thanh Thanh, tiểu gia đi theo em là vinh hạnh của em, mặt em đầy ghét bỏ là thế nào!"
Hốc mắt Nam bạch thỏ ửng đỏ: "Thanh Thanh, em đã cứu mạng tôi, dĩ nhiên tôi muốn đi theo em, em muốn bỏ tôi, tôi liền, tôi liền...ríu rít...ríu rít...(@Đấy là tiếng chim kêu đấy ~ Nuy Ham)
Nam bá đạo hừ lạnh: "Sở Thanh, ban đầu là em trêu chọc tôi, hiện tại muốn toàn thân trở ra sao? Nằm mơ!"
Mặt Nam cố chấp điên cuồng: "Sở Thanh, hiện tại em có hai con đường, hoặc là thu nhận tôi, hoặc là giết tôi!"
Nam dịu dàng đem cô ngăn ở trong ngực, giọng nói ôn hòa: "Thanh Thanh, không cần tức giận, bất kể lúc nào tôi cũng sẽ ở sau lưng em, không xa không gần, tay em giơ lên là có thể chạm vào."
Anh rể tương lai: ......
Chúng nam: "Thân phận ngươi đã định, qua bên kia đi!"
Anh rể tương lai: "Tôi hối hận còn không được sao?"
Mà trong bóng tối, một nam nhân mặt mỉm cười, tóc bạch kim, con ngươi màu đỏ tươi nhướng lên mang theo vẻ điên cuồng máu tanh cùng mị hoặc mê người, trên người tản ra sát khí như Cửu U Địa ngục, u lãnh mà bá liệt: "Muốn vào cửa nhà của Tiểu Thanh, cũng phải nên hỏi người đại ca ta có đồng ý hay không chứ?"