Edit: XiaoLiang
Văn án:[Cô giáo ngữ văn và Thầy giáo thể dục.】
Tại cổng ra vào của trường học, Ninh Thư nhìn thấy học sinh của mình đang bị một tên lưu manh chặn lại.
Người đàn ông đó mặc một chiếc áo sơ mi hoa hoét lòe loẹt, đeo kính râm, cánh tay có xăm hình một con rồng, lúc này đang dựa người vào chiếc mô tô, trên môi còn ngậm điếu thuốc.
Ninh Thư vội vàng chạy tới tóm ngay lấy cậu học sinh, vừa lôi đi vừa mắng: “Tại sao em lại giao du với loại không ra gì đó hả?”
Học sinh: “Không phải đâu, cô ơi…”
Ninh Thư ngắt lời cậu: “Cái gì mà không phải, vừa nhìn đã biết anh ta không phải loại tử tế gì rồi.”
Học sinh: “Không phải đâu, cô ơi…”
Ninh Thư: “Cái gì mà không phải? Bài về nhà đã làm xong chưa, bài giảng đã học thuộc chưa?”
Học sinh: “Không phải thật mà, cô ơi…”
Ninh Thư: “Chạy mấy vòng quanh sân cho tôi ngay!”
Cứ thế cho đến buổi chiều, Ninh Thư gặp giáo viên thể dục mới chuyển đến ở sân vận động.
Áo sơ mi trắng bó sát cánh tay, đôi lông mày tuấn tú dưới cặp kính cận gọng vàng, giọng nói nhẹ nhàng như ngọc, đang đứng dưới ánh nắng khẽ gọi cô một tiếng: “Xin chào, cô giáo Ninh.”
Ninh Thư trầm mặc một hồi, cuối cùng đành phải nhắc nhở: “Hình xăm… Lộ ra ngoài rồi.”
Nghiêm Kiều: “…”
Một lúc sau, anh tháo cặp kính xuống: “Xem ra muốn giống một người tốt thật con mẹ nó khó.”