Ta gọi Lâm Phàm, người tại cao võ.
Mười tám năm, hắn hiểu được một cái đạo lý, người thường đến nơi nào đều là người thường.
Thiên phú của hắn tuy nói không lên là phế vật, nhưng cũng không phải cái gì thiên tài, hạng người bình thường thôi.
Cũng may ngày này trước mắt đột nhiên nhiều hơn một đạo độ thuần thục bảng.
Bảng nhìn qua bình bình không có gì lạ, giản dị tự nhiên.
Nhưng công năng cũng là một chút cũng không phổ thông, hết thảy công pháp võ học đều có độ thuần thục!
Chỉ cần chịu cố gắng, liền sẽ có thu hoạch.
Đến tận đây, Lâm Phàm biết, dù cho mỗi ngày tiến bộ một điểm, hắn cũng có thể sánh vai thiên tài, thậm chí siêu việt thiên tài!
"Mười tám năm trước, ta gặp thiên tài như trong giếng ếch nhìn Minh Nguyệt!"
"Mười tám năm sau, thiên tài gặp ta như cái kia phù du gặp Thanh Thiên!"
Mười tám năm, hắn hiểu được một cái đạo lý, người thường đến nơi nào đều là người thường.
Thiên phú của hắn tuy nói không lên là phế vật, nhưng cũng không phải cái gì thiên tài, hạng người bình thường thôi.
Cũng may ngày này trước mắt đột nhiên nhiều hơn một đạo độ thuần thục bảng.
Bảng nhìn qua bình bình không có gì lạ, giản dị tự nhiên.
Nhưng công năng cũng là một chút cũng không phổ thông, hết thảy công pháp võ học đều có độ thuần thục!
Chỉ cần chịu cố gắng, liền sẽ có thu hoạch.
Đến tận đây, Lâm Phàm biết, dù cho mỗi ngày tiến bộ một điểm, hắn cũng có thể sánh vai thiên tài, thậm chí siêu việt thiên tài!
"Mười tám năm trước, ta gặp thiên tài như trong giếng ếch nhìn Minh Nguyệt!"
"Mười tám năm sau, thiên tài gặp ta như cái kia phù du gặp Thanh Thiên!"
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Lâm Phàm
- Vương Đằng
- Liễu Mộng
- Trần Tiểu Lê
Võ giả lục cảnh: Luyện Bì, Luyện Cân, Luyện Cốt, Luyện Tủy, Luyện Tạng, Luyện Huyết. Võ học: Bất nhập lưu, Hoàng giai, Huyền giai, Địa giai, Thiên giai. Cảnh giới võ học (theo Liễu Mộng): Nắm giữ, Thuần thục, Đại thành, Nhập vi, Viên mãn.
Lâm Phàm là một thiếu niên với thiên phú võ đạo bình thường trong thế giới cao võ, nhưng lại cực kỳ chăm chỉ. Sau 18 năm nỗ lực không ngừng, anh bất ngờ nhận được một 'bảng độ thuần thục' bí ẩn, cho phép anh nhìn thấy và tăng cấp độ tinh thông của mọi võ học. Nhờ nó, Lâm Phàm từ một 'người thường' bắt đầu con đường vượt qua các thiên tài, đối mặt với vũ khảo và những thách thức phía trước, đồng thời nhận được sự giúp đỡ từ những người xung quanh.
Bảng độ thuần thục (proficiency panel), giúp Lâm Phàm nhìn thấy và tăng cường độ thuần thục của mọi công pháp, võ học bằng cách luyện tập, từ đó vượt qua giới hạn thiên phú bình thường của mình.
Truyện có một khởi đầu khá điển hình cho thể loại 'phế vật phản công', nhưng việc có bảng độ thuần thục ngay từ đầu đã tạo động lực lớn cho nhân vật chính. Sự kiên trì và cố gắng của Lâm Phàm được thể hiện rõ nét, khiến người đọc cảm thấy đồng cảm và hào hứng theo dõi quá trình anh ấy trưởng thành. Tình cảm gia đình và sự giúp đỡ từ những người xung quanh cũng là điểm cộng, tạo nên một câu chuyện ấm áp hơn.
Mặc dù có điểm sáng là sự kiên trì của nhân vật chính, nhưng motip 'thiên tài giấu nghề' hoặc 'kẻ yếu bỗng hóa rồng' lại khá quen thuộc, thiếu đi sự đột phá. Các nhân vật phụ thiên tài khác như Liễu Mộng và Vương Đằng dường như chỉ là để làm nền hoặc so sánh, chưa có nhiều chiều sâu hay vai trò phức tạp. Việc nhân vật chính tự nhiên mạnh lên mà không có quá nhiều 'drama' từ bên ngoài cũng có thể khiến một số người đọc cảm thấy thiếu kịch tính.
Ok, bro này chăm như trâu thì chịu luôn, nhưng mà kiểu tự nhiên có hack xong mạnh lên vèo vèo thì hơi cliché. Đánh đấm cũng hơi thẳng, thiếu tí drama với twist. Mấy nhân vật thiên tài khác cũng kiểu hơi 'mẫu' quá, chưa thấy gì đặc sắc. Đọc cũng được nhưng không quá bùng nổ.
- Lâm Phàm, một thiếu niên 18 tuổi với thiên phú bình thường nhưng cực kỳ chăm chỉ luyện võ tại trường Đệ tứ cao trung. Anh bị bạn bè coi thường vì nỗ lực vô ích. Sau một buổi luyện tập, anh nghe về kỳ vũ khảo sắp tới và số tiền 3 vạn đồng cần để đăng ký, một gánh nặng lớn cho gia đình anh. Cuối ngày, sau khi luyện tập đến khuya, một bảng độ thuần thục bí ẩn xuất hiện trước mắt anh.
- Lâm Phàm nhận ra bảng độ thuần thục là 'kim thủ chỉ' của mình. Bảng hiển thị thông tin về căn cốt, ngộ tính, tu vi võ đạo (Luyện Bì trung kỳ 3/100) và độ thuần thục của các võ học như Không Lưu Hô Hấp Pháp (70/100) và Toái Thạch Quyền (80/100). Anh thử luyện Hô Hấp Pháp và thấy độ thuần thục tăng lên, xác nhận đây là công cụ giúp anh tiến bộ nhanh chóng.
- Lâm Phàm dành cả đêm luyện Không Lưu Hô Hấp Pháp, tăng độ thuần thục lên 86/100. Anh nhận ra tu vi võ đạo không tăng ngay lập tức mà có thể cần luyện võ kỹ hoặc tài nguyên. Anh đi học và nghe về 'Kim Lăng song tinh' Vương Đằng và Liễu Mộng, những thiên tài Luyện Cân cảnh. Mặc dù vẫn có chút tự ti, anh bắt đầu tin tưởng vào khả năng vượt qua họ nhờ bảng độ thuần thục. Buổi chiều, anh luyện Toái Thạch Quyền và thấy độ thuần thục của nó tăng thêm.