【Vô địch lưu ( nam hậu kỳ vô địch, giai đoạn trước chiến lực củi mục )+ song cường + hoan hỉ oan gia】
Mới vừa từ tiền tuyến trở về, bởi vì thụ thương mà biến thành tiểu tàn phế, chỉ có thể về nhà tĩnh dưỡng, còn bị đuổi ra ra mắt Trần Sở Hà trợn mắt hốc mồm nhìn trước mắt cái này người mặc nghề nghiệp vớ đen chứa, thân cao một mét bảy tám, tướng mạo hoàn mỹ vóc người nóng bỏng, nhìn xem mình từ ngu ngơ dần dần lộ ra nụ cười vui mừng, cuối cùng còn diễn biến thành BT đồng dạng nụ cười ngự tỷ tổng tài. Trần Sở Hà nội tâm hô to một tiếng ngọa tào! Quay đầu liền chạy! Kết quả trở tay liền bị hắn cái kia đại chủ nợ một tay đè tại trên tường!
Tô Nhan một bên lấy tay rút hắn cái mông trứng một bên tức giận nói: “Chạy a! Ngươi tiếp tục chạy a! Ta nhìn ngươi lần này chạy đến đâu đi!”
“Trả tiền!” Trần Sở Hà ủy khuất ba ba nói: “Không có tiền còn làm sao xử lý?”
“Đi, cái kia bắt ngươi đến trả nợ!”
“...... Vậy ta vẫn trả tiền a......”
“Muốn cái rắm ăn! Hiện tại đã quá muộn!”
“Ngươi đã sớm ký văn tự bán mình cho ta! Thành thành thật thật coi ta kia đáng thương lại bất lực tiểu kiều phu a! Tặc ha ha ha ha ha ha!”
.....
Các loại, đã nói xong khi ba tháng giả tình lữ, làm sao đại chủ nợ ngày đầu tiên ban đêm liền biến treo đâu? Trần tên ngốc nhìn xem một cước kia giẫm tại bộ ngực mình bên trên đại chủ nợ, một mặt sinh không thể luyến, giống như cũng chỉ có thể nhận mệnh...... Nhưng mà, các loại Tô Nhan khó khăn đem cái này tiểu kiều phu cho công lược , nhưng dần dần phát hiện không thích hợp...... Làm sao cái này cả ngày ngoại trừ đi ngủ mò cá, còn có chút đặc thù nhỏ đam mê tiểu kiều phu có vẻ như giống như nàng, đều không đơn giản bóp?
Mới vừa từ tiền tuyến trở về, bởi vì thụ thương mà biến thành tiểu tàn phế, chỉ có thể về nhà tĩnh dưỡng, còn bị đuổi ra ra mắt Trần Sở Hà trợn mắt hốc mồm nhìn trước mắt cái này người mặc nghề nghiệp vớ đen chứa, thân cao một mét bảy tám, tướng mạo hoàn mỹ vóc người nóng bỏng, nhìn xem mình từ ngu ngơ dần dần lộ ra nụ cười vui mừng, cuối cùng còn diễn biến thành BT đồng dạng nụ cười ngự tỷ tổng tài. Trần Sở Hà nội tâm hô to một tiếng ngọa tào! Quay đầu liền chạy! Kết quả trở tay liền bị hắn cái kia đại chủ nợ một tay đè tại trên tường!
Tô Nhan một bên lấy tay rút hắn cái mông trứng một bên tức giận nói: “Chạy a! Ngươi tiếp tục chạy a! Ta nhìn ngươi lần này chạy đến đâu đi!”
“Trả tiền!” Trần Sở Hà ủy khuất ba ba nói: “Không có tiền còn làm sao xử lý?”
“Đi, cái kia bắt ngươi đến trả nợ!”
“...... Vậy ta vẫn trả tiền a......”
“Muốn cái rắm ăn! Hiện tại đã quá muộn!”
“Ngươi đã sớm ký văn tự bán mình cho ta! Thành thành thật thật coi ta kia đáng thương lại bất lực tiểu kiều phu a! Tặc ha ha ha ha ha ha!”
.....
Các loại, đã nói xong khi ba tháng giả tình lữ, làm sao đại chủ nợ ngày đầu tiên ban đêm liền biến treo đâu? Trần tên ngốc nhìn xem một cước kia giẫm tại bộ ngực mình bên trên đại chủ nợ, một mặt sinh không thể luyến, giống như cũng chỉ có thể nhận mệnh...... Nhưng mà, các loại Tô Nhan khó khăn đem cái này tiểu kiều phu cho công lược , nhưng dần dần phát hiện không thích hợp...... Làm sao cái này cả ngày ngoại trừ đi ngủ mò cá, còn có chút đặc thù nhỏ đam mê tiểu kiều phu có vẻ như giống như nàng, đều không đơn giản bóp?
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Trần Sở Hà
- chí cường giả
- tiểu tàn phế
- chiến năm cặn bã
- lười biếng
- thích nằm ngửa
- đấu võ miệng sắc bén
- có quá khứ đau thương
- từng mắc bệnh trầm cảm
- Tô Nhan
- đại chủ nợ
- ngự tỷ tổng tài
- xinh đẹp
- nóng bỏng
- thông minh
- quyết đoán
- hơi bá đạo
- quan tâm nam chính
- có năng lực
Truyện không có hệ thống cấp bậc tu luyện rõ ràng. Chỉ biết nam chính từng là "chí cường giả" nhưng hiện tại "thân thể nửa tàn" và "chiến năm cặn bã" do chấn thương, gợi ý có khả năng tu luyện hoặc sức mạnh đặc biệt sẽ dần hồi phục hoặc được khai thác.
Trần Sở Hà, một "chí cường giả" bị thương trở thành "phế nhân", trở về nhà và bị mẹ ép đi xem mắt. Tại quán cà phê, anh bất ngờ gặp lại Tô Nhan – đại chủ nợ và cũng là cô gái anh từng cưu mang, nay đã trở thành một "ngự tỷ tổng tài" xinh đẹp và bá đạo. Anh trải qua một buổi xem mắt thảm họa với Địch Kim Phượng, một người phụ nữ với những đòi hỏi vô lý, và đã dùng lời lẽ sắc sảo để "đấu" lại cô ta. Chứng kiến cảnh này, Tô Nhan lợi dụng tình hình để ép Trần Sở Hà làm bạn trai tạm thời 3 tháng nhằm đối phó với áp lực gia đình, nhưng thực chất là vì tình cảm và lo lắng cho quá khứ đầy tổn thương của anh.
Nam chính Trần Sở Hà có quá khứ là một "chí cường giả" với sức mạnh và thế lực ẩn giấu (như việc có tay súng bắn tỉa bảo vệ). Mặc dù hiện tại "thân thể nửa tàn", anh vẫn sở hữu khả năng đấu võ miệng cực kỳ sắc bén, có thể khiến đối thủ "phá đại phòng" chỉ bằng lời nói. Nữ chính Tô Nhan là một "tổng tài" thông minh, quyền lực, có khả năng giải quyết vấn đề và chủ động trong mối quan hệ.
Truyện mang lại cảm giác hài hước, giải trí cao với những màn đối đáp lém lỉnh, đặc biệt là giữa nam chính và nữ phụ Địch Kim Phượng. Mối quan hệ "hoan hỉ oan gia" giữa Trần Sở Hà và Tô Nhan được xây dựng thú vị, với sự đảo ngược vai trò khi nữ chính bá đạo và nam chính thích "nằm ngửa". Tình tiết truyện nhanh, gọn, có nhiều đoạn "phản sáo lộ" gây cười và bất ngờ.
Cốt truyện mở đầu với motif "chiến thần trở về" và "tổng tài bá đạo" khá cũ kỹ và có phần "sáo lộ" như chính nam chính đã nhận xét. Cách nữ chính "bá đạo" ép buộc nam chính vào mối quan hệ ban đầu có thể khiến một số độc giả cảm thấy không thoải mái hoặc thiếu sự tự nguyện. Tính cách quá mức "nằm ngửa" của nam chính đôi khi cũng gây ức chế.
Mở đầu "chiến thần trở về" kết hợp "tổng tài bá đạo" khá "cliché" và "sáo lộ" như nam chính tự nhận, có thể khiến Gen Z cảm thấy "cringe". Tình tiết nữ chính quá "bá đạo" và "ép" nam chính, cùng những đòi hỏi khó hiểu từ nữ phụ Địch Kim Phượng, cũng không hợp gu của một số độc giả trẻ. Các màn "phản đòn" tuy thông minh nhưng vẫn mang hơi hướng "tối cổ" trong cách xử lý tình huống.
- Chương 1: Trần Sở Hà, một "chí cường giả" bị thương trở thành phế nhân, bị mẹ ép đi xem mắt sau sáu năm xa nhà. Anh ta chán nản với kịch bản "chiến thần về làng" cliché. Tại quán cà phê, anh bất ngờ gặp lại Tô Nhan, "đại chủ nợ" của mình mà anh tưởng đã chết. Tô Nhan nhận ra anh và ngay lập tức dùng vũ lực (đá ngang) chế ngự anh, đe dọa đòi nợ.
- Chương 2: Trần Sở Hà và Tô Nhan tranh cãi về khoản nợ và sự mất tích của anh. Trần Sở Hà giải thích điện thoại của anh bị hỏng và không nhận được tin nhắn của Tô Nhan sau phẫu thuật. Tô Nhan vẫn giẫm chân lên ngực anh, tức giận vì anh đã biến mất sáu năm. Trần Sở Hà tiết lộ mình đi "bảo vệ quốc gia" nhưng hiện tại đã công thành lui thân và muốn "nằm ngửa".
- Chương 3: Trần Sở Hà nhận ra Tô Nhan không phải đối tượng xem mắt của mình và thở phào nhẹ nhõm, khiến Tô Nhan tức giận. Anh còn chọc ghẹo Tô Nhan bằng cách nói cô không cần xem mắt vì quá xuất sắc. Một quản lý quán cà phê xuất hiện và tiết lộ rằng Tô Nhan là "Tô Tổng" và có nhầm lẫn bàn. Trần Sở Hà kinh ngạc nhận ra Tô Nhan là tổng tài, và ngay lập tức định "chuồn", nhưng Tô Nhan đã kéo ghế ngồi vào bàn của anh.