Truyền Văn xuyên đến một quyển ngược luyến tình thâm thế thân văn bên trong, vẫn là bên trong ác độc nữ xứng.
Nhưng là biết rõ cốt truyện nàng lại căn bản vô pháp thay đổi cốt truyện, chỉ cần nàng nói ra có quan hệ cốt truyện sự liền sẽ tự động tiêu âm, hơn nữa thực mau liền sẽ phát sinh xui xẻo sự, cho nên nàng nằm yên, tính toán liền như vậy nhìn xem diễn, cắn cắn hạt dưa, quá xong chính mình này bi thảm xuyên thư cả đời.
Nhưng mà nàng không biết chính là nàng vai ác mọi người trong nhà, cùng với có phẩm cấp quan, phụ đều có thể nghe thấy nàng tiếng lòng...
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Truyền Văn
- Truyền Ngọc
Truyền Văn, một cô gái hiện đại, xuyên không vào cuốn tiểu thuyết ngược luyến tình thâm, trở thành nữ phụ phản diện với số phận bi thảm. Cô biết rõ cốt truyện nhưng không thể nói ra bất cứ thông tin nào liên quan đến nó vì sẽ bị câm và gặp xui xẻo. Tuy nhiên, điều cô không ngờ là gia đình vai ác của mình (cha, mẹ, anh trai) và các nhân vật quan trọng khác như Trường Hưng Hầu, phu nhân, và sau này là Bảo Tuệ công chúa, lại có thể nghe thấy toàn bộ tiếng lòng của cô. Nhờ những lời 'spoil' vô tình từ tiếng lòng của Truyền Văn, gia đình vai ác dần thay đổi hành động, tránh được các âm mưu chết người và thay đổi hoàn toàn cốt truyện gốc, biến những bi kịch thành những tình huống hài hước và bất ngờ. Câu chuyện xoay quanh việc họ sử dụng thông tin từ tiếng lòng của Truyền Văn để tự cứu mình, đối phó với những âm mưu nội bộ và các mối đe dọa từ hoàng tộc.
Khả năng tiếng lòng của nữ chính Truyền Văn bị những người thân trong gia đình vai ác và một số nhân vật quan trọng khác nghe thấy. Điều này giúp họ biết trước các âm mưu, tai họa trong cốt truyện gốc và kịp thời thay đổi số phận.
Truyện có một ý tưởng độc đáo và hài hước khi đưa yếu tố 'nghe thấy tiếng lòng' vào motip xuyên không. Truyền Văn, dù lười biếng và chỉ muốn 'nằm yên ăn dưa', lại vô tình trở thành trung tâm của mọi sự thay đổi. Các tình huống dở khóc dở cười phát sinh khi các nhân vật phản ứng với suy nghĩ thật của cô, đặc biệt là khi cô 'bóc phốt' cốt truyện, tạo nên những phân đoạn giải trí cao. Khả năng phát triển nhân vật phụ dựa trên những tiếng lòng này cũng rất thú vị, khiến các nhân vật trở nên sống động và có chiều sâu hơn so với hình dung ban đầu.
Mặc dù ý tưởng hay, nhưng đôi khi Truyền Văn quá tập trung vào việc ăn uống và 'nằm yên' có thể khiến độc giả cảm thấy cô hơi thụ động. Một số tình tiết lặp lại kiểu 'tiếng lòng' của Truyền Văn chỉ xoay quanh đồ ăn hoặc những suy nghĩ khá 'trần tục' có thể gây nhàm chán nhẹ. Việc một số nhân vật phản diện ban đầu (như Vương thị) bị đơn giản hóa quá mức sau khi cốt truyện thay đổi cũng là một điểm trừ nhỏ.
Motip xuyên không nghe tiếng lòng cũng ok la đó nhưng mà nữ chính lười biếng quá trời, kiểu chỉ muốn nằm yên ăn dưa thôi không chịu làm gì. Mấy cái 'spoil' của bả đôi khi hơi bị 'đất đèn' hoặc toàn về đồ ăn, làm mình đọc hơi cụt hứng. Với mấy cái drama cung đấu mà nữ chính cứ thờ ơ thì cũng hơi chán nha.
- Chương 1: Gia đình Truyền Văn, bao gồm cô và cha mẹ, đến Trường Hưng Hầu phủ để nhận thân. Truyền Văn là người xuyên không, biết rõ cốt truyện bi thảm nhưng không thể nói ra. Tuy nhiên, tiếng lòng của cô lại bị Trường Hưng Hầu, phu nhân và gia đình cô nghe thấy. Tiếng lòng của Truyền Văn tiết lộ Trường Hưng Hầu sẽ chết tối nay và cha cô (Truyền Thụy) là con trai thất lạc, đồng thời "bóc phốt" việc cha cô giấu ngọc bội ở chỗ kín đáo. Những thông tin này khiến Trường Hưng Hầu và phu nhân nghi ngờ, và gia đình Truyền Văn kinh hãi.
- Chương 2: Trường Hưng Hầu phu nhân xác nhận Truyền Thụy là con trai thất lạc nhờ nốt ruồi hoa đào. Tiếng lòng của Truyền Văn tiết lộ sự thật về việc phu nhân không quá yêu thương Truyền Thụy, và có ý nghĩ đổ lỗi cho anh về sự xui xẻo của gia tộc. Truyền Văn cũng nhắc đến việc Trường Hưng Hầu sẽ chết tối nay, và khi Trường Hưng Hầu cố gắng hỏi thì không thể phát ra tiếng, xác nhận lời Truyền Văn. Truyền Thụy nhận ra Trường Hưng Hầu cũng có thể nghe thấy tiếng lòng của con gái mình.
- Chương 3: Bữa tối diễn ra, nhưng Trường Hưng Hầu sốt ruột vì Truyền Văn chỉ tập trung vào đồ ăn, không nói thêm về cái chết của mình. Khi món đậu đỏ tô được dọn ra, tiếng lòng của Truyền Văn hoảng hốt kêu "Có độc! Lui! Lui! Lui!". Trường Hưng Hầu dừng tay không ăn, nhận ra món ăn bị hạ độc. Tiếng lòng của Truyền Văn tiếp tục chỉ ra rằng người hạ độc là Truyền Dật (cháu trai của Trường Hưng Hầu và con của Truyền Hải), và Trường Hưng Hầu được Truyền Văn khen là "người lão thành tinh". Trường Hưng Hầu bắt đầu nghi ngờ âm mưu trong phủ.