Đã có 13
người đánh giá / Tổng đề cử
5.00
Tân Hạ Noãn thầm mến Lục Tử Ngân từ nhiều năm trước nhưng lại chưa bao giờ dám nói. Bởi anh luôn coi cô như em gái.
Lúc anh xuất ngoại, tâm tình khó đoán để lại cho cô một câu hỏi như thực như hư: “Sau này, nếu em chưa cưới ai, anh chưa lập gia đình, chúng ta kết hôn nhé?”
Cô trong lòng chất đầy phiền muộn, không khỏi cười trừ cho tình cảnh của mình, tùy ý gật đầu: “Được.”
Thế rồi, trong lúc cô cô đơn sầu não nhất, anh trở về, câu đầu tiên nói cùng cô là: “Hạ Noãn, kết hôn đi.”
Anh, không còn gọi cô là em gái nữa …
Mọi người cũng như cô đều nghĩ, cô được ở bên cạnh anh, là may mắn của cô. Nhưng rồi cô bỗng phát hiện, cô đã sai lầm.
Anh từ rất lâu đã khắc sâu hình ảnh cô trong lòng mình, cả cuộc đời chỉ cần có cô: Tân Hạn Noãn, cả cuộc đời này dành tặng cho em.
Lời của Kat (editor): một câu chuyện tình nhẹ nhàng, lắng đọng tâm hồn. Mong rằng các tình yêu sẽ thích câu chuyện tình này như ta và nàng Xanh nhá.