Bụi Trần Năm Xưa là một truyện cổ đại tương đối ngắn, và buồn, buồn từ chữ đầu đến chữ cuối luôn :|
Nếu nam chính trong “Ngày anh mãi yêu em” là kiểu người khiến người ta dẫu hận nhưng không cách nào ngừng yêu thì, nam chính trong truyện này lại là kiểu người khiến người ta chỉ muốn hận, hận từ đáy tim, để lại những ám tích không cách nào xóa được…
Còn nữ chính, nữ chính khiến mình thấy đồng tình, và thương cảm, nhưng tuyệt không ngưỡng mộ nàng ấy. Nếu có kiếp sau, nếu không gặp người kia, thì đời nàng sẽ khác, biết đâu được, biết đâu…