Thể Loại: Xuyên không, nữ +nam cường, hơi sắc, có chút huyền huyễn Beta: Trần Băng Di Nàng vốn từ trước là một con heo lười. Vì tính thế bắt buộc mới trở thành sát thủ bất đắc dĩ. Cuộc sống hiện tại vốn chẳng dễ dàng gì rồi, nàng cũng đã miễn cưỡng chấp nhận sống qua ngày. Nhưng mà lão thiên à, người chắc muốn trêu đùa nàng đây.
Chỉ vì mổ lần giẫm váy trượt chân liển có thể xuyên không đến cổ đại ! Oa~ số nàng thật giống cái giẻ lau nha.
Xuyên đâu không xuyên lại xuyên vào một tiểu nha đầu chưa mọc đủ lông đủ cánh, là cô nương nhà nông !
Nàng thật là muốn khóc không ra nước mắt a.
Vậy mà lão thiên lại còn rảnh nợ trêu đùa nàng từ lần này đến lần khác. Cự nhiên ở đâu ‘tòi’ ra ba vị lão ca.
Nàng gọi một tiếng đại ca với vị hoàng đế tôn quý nhất Hoả Minh Quốc.
Gọi hai tiếng nhị ca với vị vương gia lãnh khốc, vô tình…
Gọi ba tiếng tam ca ca với vị hoàng tử thanh cao, lạnh nhạt tựa thiên tiên.
Đoạn trích 1 :“ Đại ca a ~ ta chán quá…”
“ Vậy ta phải làm sao”
“ Hôm nay ngày đẹp trời đúng không ca”
“ …đúng”
“ vậy muội muốn Thuỷ Quốc bị diệt trừ”
“ Được ta sẽ điều động quân xâm chiếm Thuỷ quốc ngây bây giờ…”
Đoạn trích 2:“ Nhị ca! muội bị bắt nạt!”
“ Là ai? Ta sẽ phanh thây hắn ra, sau đó ném cho chó ăn”
-“ Thái tử của Thổ Quốc a~”
“ ừm ! Ta thấy Thổ Quốc cũng không cần thiết phải tồn tại”
Đoạn trích 3:“ Tam ca ca~muội muốn phòng huynh”
“ Được muội cứ lấy”
“ Tam ca ca~ muội muốn giường của huynh nữa”
“ Ân, không sao muội cứ cầm”
“ Tam ca ca~ muội muốn bảo vật của Phượng Thướng quốc”
“ Ta sẽ đi lấy ngay”
“ tam ca ca…”
“ sao ?”
“ Muội muốn huynh!”
“ Được, tối nay ta sẽ đến chỗ muội…”