Bao Phủ Vãn Thanh
Tác giả:
Tình trạng:
Full
Bao phủ vãn thanh giới thiệu vắn tắt: www.uukanshu.com https://www.uukanshu.com
-------------------------------------
-------------------------------------
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Lưu Tuấn
- Cô bé bán nước
- Mẹ cô bé
- Các tiểu thư kỹ viện
Lưu Tuấn, một sinh viên lịch sử hiện đại, xuyên không về Lữ Thuận năm 1894, chỉ vài ngày trước thảm sát Lữ Thuận trong Chiến tranh Giáp Ngọ. Anh nhập vào thân xác một sĩ quan quân Thanh cũng tên Lưu Tuấn. Chứng kiến sự thối nát, đào ngũ của quân đội và lòng yêu nước ngây thơ của người dân, Lưu Tuấn quyết định không chạy trốn mà ở lại bảo vệ Lữ Thuận. Anh tập hợp những binh lính còn sót lại, cải tạo các thùng sắt thành "pháo vô lương tâm" mạnh mẽ, và dùng mưu kế để lật đổ chính quyền địa phương tham nhũng, buộc họ phải hợp tác. Lưu Tuấn còn lan truyền tin đồn về sự tàn bạo của quân Nhật để kích động lòng căm thù và tinh thần chiến đấu của dân chúng. Anh lãnh đạo quân dân Lữ Thuận chuẩn bị đối phó với cuộc tấn công tổng lực từ cả đường bộ và đường biển của quân Nhật, giành được những thắng lợi ban đầu đầy khó khăn.
Kiến thức lịch sử và quân sự hiện đại, khả năng cải tạo vũ khí (pháo vô lương tâm), khả năng dự đoán lịch sử, khả năng thao túng tâm lý và lãnh đạo.
Truyện có khởi đầu đầy kịch tính khi nam chính xuyên không đúng vào thời điểm gay cấn của lịch sử. Cách tác giả xây dựng nhân vật Lưu Tuấn với trí tuệ và sự dứt khoát trong hành động rất cuốn hút. Việc anh quyết định ở lại Lữ Thuận để bảo vệ dân chúng thay vì bỏ chạy, cùng với việc cải tạo vũ khí và sử dụng mưu kế để động viên binh sĩ và dân chúng, thể hiện một tinh thần anh hùng không ngại nghịch cảnh. Các trận đánh được mô tả khá chi tiết, đặc biệt là sự sáng tạo của "pháo vô lương tâm" mang lại cảm giác bất ngờ và hứng khởi. Truyện mang đậm yếu tố lịch sử nhưng không quá khô khan, có sự pha trộn giữa hành động, chiến thuật và yếu tố cảm xúc.
Một số chi tiết có thể hơi "buff" nam chính quá đà, khiến mọi thứ diễn ra khá thuận lợi sau khi anh quyết định ở lại. Ví dụ, việc cải tạo pháo hay thuyết phục quan lại, hào dân đôi khi diễn ra nhanh chóng hơn thực tế có thể có. Điều này có thể làm giảm đi một chút tính chân thực và căng thẳng của câu chuyện. Một số đoạn miêu tả cảm xúc của binh lính và dân chúng có thể hơi kịch tính hóa.
Ủa, kiểu gì mà ông tướng xuyên không cái là cân hết, buff hơi lố không? Quan lại thối nát vậy mà bị dọa tí là ngoan liền, với cả kiểu pháo tự chế bá đạo vậy xong tầm bắn có 200m thì hơi fail. Drama hơi nhiều, nhưng cũng cuốn. Mà vụ ăn thịt người này hơi creepy đó nha, ghê vãi.
- Chương 1: Lưu Tuấn, một sinh viên lịch sử hiện đại, xuyên không về Lữ Thuận năm 1894, chỉ vài ngày trước thảm sát lịch sử. Anh nhập vào thân xác một sĩ quan quân Thanh cũng tên Lưu Tuấn. Chứng kiến cảnh quân đội đào ngũ và được một cô bé ngây thơ mời nước với niềm tin anh đi đánh giặc Oa, Lưu Tuấn quyết định ở lại chiến đấu thay vì chạy trốn, bất chấp nguy hiểm.
- Chương 2: Lưu Tuấn thuyết phục được hơn mười binh sĩ còn lại (trong đó có Chung Lâm) ở lại chiến đấu. Anh phát hiện một kho vũ khí chứa súng và thuốc nổ nhưng không có pháo. Bằng kiến thức hiện đại, anh nhận ra có thể cải tạo các thùng sắt lớn thành "pháo vô lương tâm" cực kỳ uy lực, dù tầm bắn còn hạn chế, và quyết tâm dùng chúng để đối phó quân Nhật. Anh cũng tập hợp được khoảng 150 lính địa phương đã đào ngũ nhưng chưa rời khỏi quê hương.
- Chương 3: Lưu Tuấn dùng vũ lực và đe dọa để buộc huyện lệnh Lữ Thuận phải hợp tác, yêu cầu hắn triệu tập các thân hào nông thôn. Sau khi gặp phải sự thờ ơ từ giới nhà giàu, Lưu Tuấn sai lính giả dạng dân tị nạn để lan truyền tin đồn kinh hoàng về sự tàn bạo (ăn thịt người, hãm hiếp) của quân Nhật, khiến toàn thành Lữ Thuận hoang mang và sợ hãi. Kết quả là các thân hào nông thôn đã thay đổi thái độ và muốn hợp tác với Lưu Tuấn để bảo vệ thành.