JavaScript is off. Please enable to view full site.

Bạo Lực Thư Sinh: Từ Chạy Nạn Lộ đến Lục Địa Thần Tiên

150 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Tình trạng Full
Lần Cuối Cập Nhật
Số Chữ 1,919,789
Truyện Convert 100%
Lượt xem: 41,443
Nghe từ đầu Dịch Truyện
Tổng đề cử Bạo Lực Thư Sinh: Từ Chạy Nạn Lộ đến Lục Địa Thần Tiên
Đã có 19 người đánh giá / Tổng đề cử
Sinh10 cái xinh đẹp cháu gái lão trương gia, cuối cùng sinh hạ một cái bảo bối cháu trai trương an bình!
Trương gia nguyên bản trông cậy vào thông tuệ trương an bình, thi Trạng Nguyên làm Tể tướng!
Lại không nghĩ rằng đúng lúc gặp loạn thế bốn phía chạy nạn, trong trăm người vô dụng nhất là thư sinh!
Chỉ là chạy nạn trên đường, như thế nào khắp nơi có thể thấy được chạy tán loạn khắp nơigà vịt dê bò?
Nhà khác bán con bán cái cầu sống mệnh!
Trương gia già trẻ một đường vội vàng giấu gà vịt dê bò......
Không cẩn thận dẫn tới sơn tặc cùng tiểu yêu quái!
Ai nha má ơi, ai nói cái này trong trăm người vô dụng nhất là thư sinh, mau trốn!
Trốn chậm, yêu quái đều bị cái này bạo lực thư sinh bắt đi......

Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)

Trương An Bình được sinh ra là cháu trai duy nhất sau mười cô cháu gái trong một gia đình nông dân Đại Chu, mang theo kỳ vọng trở thành trạng nguyên làm tể tướng. Tuy nhiên, cậu sớm phát hiện mình là người xuyên không và sở hữu một không gian tùy thân kỳ diệu. Khi loạn lạc ập đến, man di đồ sát thành trì, gia đình Trương buộc phải chạy nạn về Ngạc Châu. Trên hành trình đầy khó khăn, Trương An Bình bí mật sử dụng không gian của mình để cung cấp lương thực, thực phẩm cho cả 19 thành viên trong gia đình. Cậu đối mặt với nạn đói, kẻ buôn người và cả cường đạo, dùng trí thông minh và 'kim thủ chỉ' để bảo vệ những người thân yêu, giúp họ vượt qua hiểm nguy và sinh tồn trong loạn thế.
Trương An Bình có một 'không gian tùy thân' mà cậu phát hiện trong giấc mơ. Không gian này là một sân rộng với rừng trúc, ao sen đầy cá, vườn cây ăn quả, ruộng lúa, khoai lang, ngô, bãi cỏ chăn nuôi gia súc (bò, dê, heo, gà, vịt, ngan, thỏ) và vườn rau. Cậu có thể tùy ý ra vào không gian này bằng ý thức, mang đồ vật từ bên ngoài vào và lấy đồ vật từ bên trong ra. Cậu dùng khả năng này để cung cấp lương thực, thực phẩm (cá, thịt heo, thỏ, trứng gà, trứng vịt, gạo, khoai lang, ngô, rau củ) cho gia đình trong lúc chạy nạn, và thậm chí dùng những tảng đá từ không gian để tự vệ.
Truyện kể về hành trình chạy nạn đầy gian nan nhưng cũng không kém phần cảm động của gia đình Trương. Điểm sáng của truyện là hình ảnh Trương An Bình, cậu bé 6 tuổi nhưng thông minh, kiên cường và có trách nhiệm với gia đình. Mặc dù còn nhỏ, An Bình đã biết cách vận dụng 'kim thủ chỉ' của mình một cách khéo léo để đảm bảo lương thực, an toàn cho cả nhà, thể hiện tình yêu thương sâu sắc dành cho cha mẹ, ông bà và các chị gái. Sự đoàn kết, tình cảm gia đình được khắc họa rõ nét, tạo nên một câu chuyện ấm áp giữa bối cảnh loạn lạc. Cách nhân vật chính đối phó với kẻ xấu cũng rất 'dứt khoát' và 'thông minh', mang lại cảm giác hả hê cho người đọc.
Việc gia đình Trương quá dễ dàng chấp nhận những điều 'kỳ lạ' (như việc Trương An Bình luôn tìm thấy nguồn thức ăn dồi dào, gà rừng, trứng vịt hoang, cá lớn) bằng cách đổ tại 'tiểu phúc tinh' hay 'thần tiên trên trời phù hộ' có vẻ hơi khiên cưỡng và làm giảm đi tính chân thực, dù là trong bối cảnh giả tưởng. Cách giải quyết vấn đề bằng bạo lực của Trương An Bình, dù là để tự vệ hay bảo vệ người thân, đôi khi được miêu tả khá nhẹ nhàng, thiếu đi sự day dứt hay hậu quả đáng kể. Đặc biệt là việc làm bị thương người khác (tiểu nhị của Lý gia) được thể hiện một cách 'thống khoái' mà không có chút áy náy nào từ phía An Bình, có thể khiến một số độc giả cảm thấy không thoải mái. Một số tình tiết diễn ra hơi nhanh và dễ dàng quá, như việc một mình An Bình có thể hạ gục một con lợn rừng lớn chỉ với liềm.
  • Chương 1: Trương An Bình chào đời, là cháu trai duy nhất sau mười cô cháu gái của lão Trương gia, được cả nhà quý trọng và đặt kỳ vọng sẽ thi đỗ Trạng Nguyên. Cậu nhận ra mình là người xuyên không đến Đại Chu triều, một thời đại trọng văn khinh võ. Năm 6 tuổi, An Bình được gửi đi học ở tư thục trên trấn. Hàng đêm, cậu mơ thấy một cánh cửa đồng lớn mà không thể đẩy ra.
  • Chương 2: Sau 6 năm, Trương An Bình cuối cùng cũng đẩy được cánh cửa trong giấc mơ. Cửa dẫn đến một không gian rộng lớn với đầy đủ cây trồng, vật nuôi (gà, vịt, dê, bò, cá) và vườn rau. Cậu khám phá ra mình có thể di chuyển đồ vật giữa không gian này và thế giới thực. Tại tư thục, khi bị các sư huynh lớn hơn bắt nạt, Trương An Bình đã dùng sự lanh lợi và bí mật sử dụng vật phẩm từ không gian (ngô bổng, củ cải) để đánh trả, hạ gục họ và tạo nên danh tiếng 'thư sinh bạo lực'.
  • Chương 3: Lý tiên sinh, thầy dạy của An Bình, nhận được tin báo khẩn cấp về cuộc tấn công của man di từ phía nam, đe dọa đến vùng Cát Châu. Ông khuyên các học trò về báo gia đình nhanh chóng di tản về phía bắc. An Bình trở về nhà bằng xe ngựa do Lý tiên sinh cung cấp. Gia đình Trương quyết định di tản về Ngạc Châu, nơi có cô nãi nãi của An Bình. An Bình bắt đầu dùng không gian của mình để bí mật tích trữ và cung cấp trứng gà, trứng vịt, gạo cho gia đình chuẩn bị cho cuộc hành trình chạy nạn đầy gian khổ.
loading
loading
loading