Băng phong tận thế. Phía quan phương cùng đại bộ phận người sống sót đã di chuyển đến càng thích hợp sinh tồn xích đạo phụ cận. Mà Trần Phàm cùng đại đa số người một dạng, bởi vì không cách nào đuổi theo đại bộ đội chỉ có thể lưu tại nguyên địa đau khổ giãy dụa. Vốn cho là mình sẽ c·hết đi như thế. Thẳng đến...... Hắn kích hoạt lên một cái có thể mua sắm bất luận cái gì vật liệu thương thành hệ thống......
( Phi độc lang, thẳng thắn hệ thống, không phải trùng sinh. )
( Phi độc lang, thẳng thắn hệ thống, không phải trùng sinh. )
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Trần Phàm
- Từ Lượng
- Trần Quảng Thắng
- Trương Tử Dương
- Vương Ngọc Lương
- Tào Tử Hiên
- Vương Manh
- Bạch Tiểu Băng
Trong bối cảnh tận thế băng giá nghiệt ngã, Trần Phàm may mắn kích hoạt được hệ thống mua sắm vật tư. Anh phải vật lộn với số tiền ít ỏi ban đầu, nhưng dần nhận ra hệ thống sẽ tăng tiền thưởng khi anh kết nạp thêm đồng đội. Từ đó, anh thu nhận Vương Manh, một bác sĩ xinh đẹp, và sau đó là nhóm bạn cũ của Từ Lượng, Bạch Tiểu Băng, Tào Tử Hiên... Với những thông tin vật tư và vũ khí có được từ hệ thống cũng như từ đồng đội, Trần Phàm dần xây dựng một đội ngũ mạnh mẽ, quyết đoán, sẵn sàng đối đầu với các thế lực khác để sinh tồn và báo thù cho cha mẹ.
Hệ thống thương thành có thể mua sắm mọi vật tư, ban đầu cung cấp 20 nguyên mỗi ngày và tăng dần khi kết nạp thành viên vào đội (20 nguyên/người).
Truyện khắc họa một thế giới tận thế băng giá đầy khắc nghiệt nhưng cũng rất chân thực. Sự phát triển của nhân vật chính Trần Phàm từ một người sống sót đơn độc, dựa vào hệ thống để sinh tồn, dần dần trở thành người lãnh đạo quyết đoán, xây dựng đội ngũ và sở hữu vũ khí nóng là điểm sáng. Cốt truyện không quá ôm đồm mà tập trung vào yếu tố sinh tồn, hành động và xây dựng lòng tin giữa các thành viên. Tình đồng đội được xây dựng có chiều sâu, cùng nhau đối mặt với hiểm nguy và thích nghi với hoàn cảnh.
Hệ thống ban đầu cho tiền thưởng khá ít ỏi, khiến nhân vật chính bị động trong thời gian dài, hơi thiếu tính 'nghịch thiên' của một hệ thống. Diễn biến tình cảm với Vương Manh có phần hơi nhanh và gượng ép ban đầu, dù có thể hiểu do hoàn cảnh tận thế. Một số tình tiết có vẻ thuận lợi quá mức, ví dụ việc tìm thấy súng một cách khá dễ dàng. Khía cạnh đạo đức về việc tăng thưởng hệ thống khi có thêm người phụ thuộc có thể gây tranh cãi.
Hệ thống ban đầu cho ít tiền quá, cày chay muốn xỉu, không đủ đồ xịn. Mấy đoạn tả mùi giày của Trần Quảng Thắng hơi 'quá' luôn, không cần chi tiết vậy đâu nha. Tình tiết kiểu 'gom người là được buff' hơi cũ, mong có gì đó mới mẻ hơn. Nội dung hơi nặng nề, có vẻ không dành cho những tâm hồn 'cream puff' lắm đâu.
- Chương 1: Băng phong tận thế. Nửa năm sau trận đại giảm ấm toàn cầu, Ung Thành chìm trong băng tuyết với nhiệt độ âm 55 độ C. Trần Phàm sống sót trong căn hộ 802, dãy 6 của cư xá Lệ Giang sau khi cha mẹ bị một nhóm côn đồ cướp bóc và giết chết khi đi tìm vật tư. Anh kích hoạt hệ thống mua sắm vật tư, nhưng chỉ nhận được 20 nguyên mỗi ngày, đủ để duy trì cuộc sống cơ bản và trị vết thương. Anh nuôi ý định báo thù cho cha mẹ mình.
- Chương 2: Trợ giúp. Vương Manh, hàng xóm sát vách và là bác sĩ phẫu thuật duy nhất trong cư xá, đến giúp Trần Phàm hủy chỉ vết thương. Cô tiết lộ mình đã hai ngày không ăn uống do nguồn cung cấp đồ ăn (qua việc chữa trị) đã cạn kiệt. Trần Phàm, vì mối quan hệ thân thiết và sự giúp đỡ của Vương Manh trước đây, đã đề nghị cô chuyển đến ở cùng để tiện chăm sóc nhà cửa và tiết kiệm củi lửa. Vương Manh, trong lúc tuyệt vọng và lo sợ, đã xúc động đồng ý, và họ bắt đầu sống chung.
- Chương 3: Hệ thống ban thưởng biến hóa. Sau khi Vương Manh chuyển đến, hệ thống của Trần Phàm đột nhiên tăng tiền thưởng hàng ngày từ 20 lên 40 nguyên. Anh suy luận rằng việc thu lưu thêm người sẽ tăng thu nhập từ hệ thống, mỗi người tương ứng 20 nguyên. Trần Phàm bắt đầu nghĩ đến việc mở rộng đội ngũ. Anh ra ngoài để sạc điện thoại, xem bản đồ vật tư offline của cha mình, và quan sát tình hình bên ngoài để tìm kiếm cơ hội kết nạp thêm thành viên cho đội.