Editor: idlehouse
Thể loại: ngôn tinh hiện đại
Nguyên tác: 以眼泪,以沉默 / Dĩ Nhãn Lệ, Dĩ Trầm Mặc
Nhân vật chính: Phương Trì (Lacrimosa), Tạ Vi Thời
Theo bạn thì bạn sẽ nghĩ như thế nào nếu một ngày nào đó bạn bị tước sạch khả năng để yêu?
Cũng có thể ví dụ như thế giới bị mất hết ánh sáng.
“Đừng sợ, đừng rời đi, em không cần phải làm gì cả.” Chàng vừa nói vừa ôm lấy Phương Trì. “Để anh yêu em đủ rồi.”
Chàng là ngọn đèn ấm áp trên con đường mịt mùng của cô.
Tạ Vi Thời nói:
“Có thể em đã hiểu từ
vợ theo nghĩa quá hạn hẹp.
Tạ phu nhân của anh không cần luôn xinh đẹp như hoa, không cần nữ công gia chánh thập toàn, cũng không cần làm một vợ giỏi mẹ hiền mà sinh con đẻ cái cho anh. Anh chỉ cần cả đời này cô ấy ở bên anh, khi ngủ sẽ áp tai trên lồng ngực của anh, đạp tung chăn giữa đêm khiến anh tỉnh giấc vì cóng. Trong phòng tắm sẽ thường gặp những cọng tóc dài của cô ấy, trên ban công luôn có vài món quần áo của cô ấy phơi chưa kịp khô. Giữa đêm hôm cô ấy sẽ ngồi nơi bàn làm việc của anh, lôi hết rượu anh đã giấu kỹ ra uống sạch, rồi lén lút đi lục lọi táy máy những vật cá nhân của anh, xem hôm nay anh đã làm những gì……”