Bần Đạo, Tọa Hạ Đệ Tử 3000
Tình trạng:
Còn Tiếp
【 nhóm tượng + dưỡng thành + đại lão đồ đệ + Chư Tử Bách Gia + nửa vô địch + nhiệt huyết 】
Bắc có Thất Quốc, chiến loạn không ngớt, Tần số một, sở thứ hai.
Đông có Đại Hán, dùng võ lập quốc!
Nam có Đại Tống, dùng văn năm nói!
Tây có Đại Minh, nhật nguyệt chỗ chiếu!
Nhưng, Trung Ương Cương Vực, mở Đại Đường thịnh thế!
Quân Khả Văn: Bắc có một quốc, hào Tần, Tần vương muốn thôn tính thiên hạ, nhất thống Lục Quốc! Muốn lấy Tổ Long thân, bảo vệ nhân tộc ta vạn thế bất hủ!
Quân Khả Văn: Đông có một yêu, tên Đế Tuấn, hào Yêu Hoàng, muốn có lập Yêu Đình chi ý, bao trùm Vạn Tộc bên trên!
Quân Khả Văn: Tây có một vu, tên Đế Giang, hào Tổ Vu, đỏ như đan hỏa, sáu chân bốn cánh, có thông thiên năng lực!
Quân Khả Văn: Nam có một rất, hào Nam Man, trời sinh tính hung tàn, tín ngưỡng đồ đằng lấy bộ lạc mà ở, xem Nhân Tộc là huyết thực!
Vượt giới mà đến, Vương Bách Huyền trở thành một Đạo Quan chi chủ, tọa hạ đồ nhi vô số!
"Phụng Hiếu, Phụng Tiên, Khổng Minh, Tử Long, cái này huy hoàng đại thế thay thầy đi tới một lần!"
Bắc có Thất Quốc, chiến loạn không ngớt, Tần số một, sở thứ hai.
Đông có Đại Hán, dùng võ lập quốc!
Nam có Đại Tống, dùng văn năm nói!
Tây có Đại Minh, nhật nguyệt chỗ chiếu!
Nhưng, Trung Ương Cương Vực, mở Đại Đường thịnh thế!
Quân Khả Văn: Bắc có một quốc, hào Tần, Tần vương muốn thôn tính thiên hạ, nhất thống Lục Quốc! Muốn lấy Tổ Long thân, bảo vệ nhân tộc ta vạn thế bất hủ!
Quân Khả Văn: Đông có một yêu, tên Đế Tuấn, hào Yêu Hoàng, muốn có lập Yêu Đình chi ý, bao trùm Vạn Tộc bên trên!
Quân Khả Văn: Tây có một vu, tên Đế Giang, hào Tổ Vu, đỏ như đan hỏa, sáu chân bốn cánh, có thông thiên năng lực!
Quân Khả Văn: Nam có một rất, hào Nam Man, trời sinh tính hung tàn, tín ngưỡng đồ đằng lấy bộ lạc mà ở, xem Nhân Tộc là huyết thực!
Vượt giới mà đến, Vương Bách Huyền trở thành một Đạo Quan chi chủ, tọa hạ đồ nhi vô số!
"Phụng Hiếu, Phụng Tiên, Khổng Minh, Tử Long, cái này huy hoàng đại thế thay thầy đi tới một lần!"
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Vương Bách Huyền
- Quách Gia
- Nhị Đản (Trương Giác)
Vương Bách Huyền là một thanh niên xuyên không đến một thế giới hỗn loạn, nơi các triều đại như Tần, Hán, Đường, Tống, Minh cùng tồn tại, xen kẽ với yêu tộc, vu tộc và man tộc. Hắn trở thành chủ của một Đạo Quan và sở hữu 'Vô Danh Thư' bí ẩn, cho phép cải biến thiên phú của người khác. Hắn đã thu nhận Quách Gia (tức Quách Gia Quỷ Tài), một đứa trẻ lang thang, và nuôi dưỡng thành một kỳ tài. Khi nhận được tin Man tộc có dị động, Vương Bách Huyền quyết định xuống núi báo tin cho trấn thủ sứ. Sau đó, hắn tiếp tục thu nhận một đứa trẻ lang thang khác tên Nhị Đản, người có thân thế bí ẩn và được ám chỉ là Trương Giác. Câu chuyện tập trung vào việc Vương Bách Huyền bồi dưỡng các đệ tử thiên tài và khám phá thế giới rộng lớn, đầy biến động này.
Vương Bách Huyền sở hữu 'Vô Danh Thư' trong thức hải, một bảo vật vô thượng có khả năng cải biến thiên phú, vận mệnh của đệ tử, biến người phàm thành thiên tài. Sách còn có 'Đại Đạo Thư Ốc' giúp tăng ngộ tính và 'Bách Binh Bảo Khố' chứa vô số tuyệt học. Đặc biệt, bất cứ kiến thức hay kỹ năng nào đệ tử học được đều sẽ tự động truyền thụ cho Vương Bách Huyền, giúp hắn không cần tự mình tu luyện mà vẫn mạnh lên.
Truyện xây dựng một thế giới hỗn loạn đầy sáng tạo, kết hợp nhiều triều đại lịch sử nổi tiếng của Trung Quốc như Tần, Hán, Đường, Tống, Minh cùng các yếu tố thần thoại, yêu ma, vu tộc và man tộc. Các nhân vật lịch sử được lồng ghép một cách thú vị, tạo nên một 'món thập cẩm' văn hóa độc đáo. Mối quan hệ thầy trò giữa Vương Bách Huyền và Quách Gia được khắc họa chân thật, ấm áp, có chiều sâu, thể hiện sự quan tâm, dạy dỗ và định hướng cho tương lai của đệ tử. Các đoạn miêu tả về cuộc sống hàng ngày ở Đạo Quan mang lại cảm giác bình yên, thư thái. Sự xuất hiện của Huyền Cơ (chim ba màu) mang yếu tố huyền bí và hài hước, làm tăng thêm sự sống động cho câu chuyện. Truyện hứa hẹn tiềm năng lớn về phát triển nhân vật và thế giới.
Truyện có nhịp độ khá chậm ở những chương đầu, tập trung vào việc giới thiệu thế giới và cuộc sống hàng ngày của nhân vật chính, có thể khiến một số độc giả tìm kiếm hành động kịch tính cảm thấy hơi dài dòng. Nhân vật chính Vương Bách Huyền đôi khi thể hiện sự bị động và thái độ 'an phận' quá mức, chưa thực sự chủ động can thiệp vào các sự kiện lớn của thế giới, dù sở hữu 'bàn tay vàng' mạnh mẽ. Việc Lý Tùng Nam đeo bám Vương Bách Huyền để mua Huyền Cơ kéo dài và hơi phiền phức, gây cảm giác khó chịu. Một số đoạn miêu tả lặp lại thông tin về các triều đại hoặc tính chất của Man tộc, làm giảm đi tính bất ngờ. Việc nhiều nhân vật lịch sử nổi tiếng cùng tồn tại có thể gây cảm giác 'lộn xộn' nếu không được khai thác tốt ở các chương sau.
Khúc đầu hơi 'slow burn' quá, coi mấy chap đầu chưa thấy đánh đấm gì nhiều mà toàn kể chuyện thế giới với đời sống, hơi nản. Anh main có hệ thống khủng mà cứ 'chill chill' an phận, không chịu 'quẩy' gì hết, hơi 'nhạt'. Cái ông Lý Tùng Nam đeo bám đòi mua chim Huyền Cơ hơi 'cringe' và 'annoying' quá, muốn 'skip' qua khúc đó.
- Chương 1: Vương Bách Huyền xuyên không đến một thế giới kỳ lạ, nơi các triều đại lịch sử Trung Quốc (Tần, Hán, Đường, Tống, Minh) cùng tồn tại với các thế lực siêu nhiên (Yêu Hoàng Đế Tuấn, Tổ Vu Đế Giang, Nam Man). Hắn trở thành chủ của một Đạo Quan và sở hữu 'Vô Danh Thư' có khả năng thay đổi vận mệnh. Hắn đã thu nhận và đặt tên cho một đứa trẻ lang thang là Quách Gia (Phụng Hiếu).
- Chương 2: Vô Danh Thư được tiết lộ là một công cụ bồi dưỡng kỳ diệu, giúp cải biến thiên phú. Quách Gia sau khi được đặt tên đã trở nên thông minh phi thường. Vương Bách Huyền dự định cho Quách Gia xuống núi khi 15 tuổi để trải nghiệm thế giới và dạy dỗ Quách Gia về đạo xử thế. Đồng thời, mọi kiến thức Quách Gia học được đều tự động chuyển hóa cho Vương Bách Huyền. Quách Gia thường xuyên tu luyện trong không gian hư vô của sách.
- Chương 3: Quách Gia nhặt củi và trở về với một con chim ba màu thần dị tên Huyền Cơ, con chim báo tin về sự dị động của Man tộc ở phía nam, có ý đồ xâm lược phương bắc. Trước tình hình nguy cấp, Vương Bách Huyền quyết định cùng Quách Gia và Huyền Cơ xuống núi Xuyên Bảo Trấn để báo tin cho trấn thủ sứ, lo sợ Man tộc có thể gây ra cảnh sinh linh đồ thán.