Áo Gai Hành Giả Metruyenchu
Tác giả:
Tình trạng:
Còn Tiếp
【 Phàm nhân lưu, truyền thống huyền huyễn, hệ thống, nhiệt huyết, không ngốc nghếch 】
Đại Chu những năm cuối, t·hiên t·ai nhân họa, sơn phỉ giặc cỏ hoành hành, nghịch giáo khôi phục, đại hạ đem sập.
Võ giả cửu phẩm, nhất phẩm vi tôn, cửu phẩm kém nhất, nhưng cửu phẩm võ giả cũng có thể bác hổ báo săn. Võ giả cả đời, dũng cảm tiến tới, không sờn lòng.
Xuất thân bình thường thiếu niên bình thường, bằng vào Phệ Nguyên Châu, để Càn Nguyên Đại Lục lại nổi lên gợn sóng .
Đại Chu những năm cuối, t·hiên t·ai nhân họa, sơn phỉ giặc cỏ hoành hành, nghịch giáo khôi phục, đại hạ đem sập.
Võ giả cửu phẩm, nhất phẩm vi tôn, cửu phẩm kém nhất, nhưng cửu phẩm võ giả cũng có thể bác hổ báo săn. Võ giả cả đời, dũng cảm tiến tới, không sờn lòng.
Xuất thân bình thường thiếu niên bình thường, bằng vào Phệ Nguyên Châu, để Càn Nguyên Đại Lục lại nổi lên gợn sóng .
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Trương Phàm
- Trương Hách
- Từ thúc
- Lưu Nguyên Thanh
- Triệu thúc
- Lưu Nhị
- Tạ Hiểu Vân
- Tiểu Ngọc
- Từ Thẩm
- Lưu Nhị Thẩm
Võ giả được chia thành cửu phẩm, trong đó cửu phẩm là yếu nhất và nhất phẩm là mạnh nhất. Cửu phẩm được gọi là Ma Bì Cảnh (Cảnh giới da thịt rắn chắc), bát phẩm là Luyện Huyết Kình (Cảnh giới luyện huyết), thất phẩm là Đoán Cốt Kình (Cảnh giới rèn xương). Công pháp tu luyện chia thành ba đẳng cấp: Phàm, Linh, Thánh, mỗi đẳng cấp cho phép võ giả tu luyện đến một cảnh giới tối đa nhất định (ví dụ, Phàm Công chỉ cho phép đến Đoán Cốt Kình). Võ kỹ cũng được chia thành Tứ giai: Nhân giai, Hoàng giai, Địa giai, Thiên giai, từ yếu nhất đến mạnh nhất. Mỗi giai còn có các cấp độ: Nhập môn, Thục Luyện, Tiểu thành, Đại thành. Trương Phàm hiện đang ở cấp độ Tiễn thuật Nhân giai, Nhập môn.
Trong bối cảnh Đại Chu loạn lạc do thiên tai và giặc giã, Trương Phàm, một thiếu niên đến từ Lam Tinh, xuyên không và tỉnh dậy trong thân phận con trai của một gia đình nông dân nghèo. Gia đình anh cùng hàng vạn nạn dân khác phải di cư từ Bắc Cảnh khô cằn xuống phương Nam để tìm kiếm sự sống. Trải qua muôn vàn gian khổ và hiểm nguy, gia đình Trương Phàm cuối cùng cũng tìm được nơi nương tựa tại Lưu Trang, một thôn nhỏ thuộc Lăng huyện. Tại đây, Trương Phàm quyết tâm học tiễn thuật từ người thợ săn lão luyện Từ thúc để giúp đỡ gia đình. Với sự hỗ trợ của Phệ Nguyên Châu, viên châu bí ẩn đã đưa anh đến thế giới này, Trương Phàm nhanh chóng nâng cao kỹ năng tiễn thuật, thậm chí đột phá tới cảnh giới nhập môn. Trong một lần đi săn, anh và Từ thúc đã cứu Lưu Nhị khỏi nanh vuốt của một con Xá Miêu hung mãnh, chứng tỏ năng lực và sự trầm ổn của mình. Sau đó, Trương Phàm quyết định gia nhập Thú Liệp Đội của Lưu Trang, dưới sự dẫn dắt của một võ giả cửu phẩm, Lưu Nguyên Thanh, mở ra cánh cửa đến thế giới võ giả rộng lớn và đầy thách thức hơn.
Phệ Nguyên Châu: Một viên châu thần bí mà Trương Phàm tìm thấy trên Lam Tinh, giúp anh xuyên không đến Đại Chu. Viên châu này có công năng kỳ diệu là hấp thu Nguyên Lực từ môi trường hoặc từ thức ăn, sau đó chuyển hóa thành năng lượng giúp người sở hữu tu hành, tăng tiến võ kỹ và phẩm giai. Nó cũng hiển thị một bảng trạng thái (status screen) giúp Trương Phàm theo dõi sự tiến bộ của bản thân và kỹ năng. Phệ Nguyên Châu còn có khả năng 'đóng băng thời gian' hoặc tăng cường khả năng tập trung, giúp Trương Phàm phản ứng nhanh và chính xác trong những tình huống nguy hiểm.
Truyện mở đầu khá chân thực về bối cảnh loạn lạc, thiên tai và những khó khăn mà người dân thường phải đối mặt trong thời kỳ Đại Chu suy tàn. Tình cảm gia đình của Trương Phàm được khắc họa ấm áp và cảm động, là động lực chính cho hành trình sinh tồn của anh. Sự xuất hiện của Phệ Nguyên Châu và hệ thống mang lại một yếu tố huyền ảo, hứa hẹn một con đường phát triển đầy tiềm năng cho nhân vật chính trong một thế giới đầy rẫy võ giả và dị thú. Trương Phàm được xây dựng là một nhân vật trầm ổn, thông minh và có khả năng học hỏi nhanh chóng, đặc biệt trong việc săn bắn và tiễn thuật.
Mặc dù phần mở đầu thiết lập một bối cảnh thực tế đầy khắc nghiệt, nhịp độ truyện khá chậm trong các chương đầu, tập trung nhiều vào các hoạt động sinh tồn thường ngày có thể khiến một số độc giả cảm thấy dài dòng. Việc "Phệ Nguyên Châu" và bảng trạng thái xuất hiện khá đột ngột, làm giảm đi một chút tính 'phàm nhân' mà truyện đã xây dựng ban đầu. Sự tiến bộ của Trương Phàm, đặc biệt là trong tiễn thuật, đôi khi diễn ra quá nhanh, dù có sự trợ giúp của hệ thống, vẫn khiến nhân vật có vẻ 'hack' và làm giảm đi cảm giác chân thực về quá trình khổ luyện. Các nhân vật phụ như Tiểu Ngọc, tuy dễ thương, nhưng chưa có nhiều chiều sâu.
Trời đất ơi, đoạn đầu truyện gì mà lê thê quá. Nạn đói, rồi đói, rồi lại đói. Hệ thống Phệ Nguyên Châu tưởng xịn lắm, mà sao mãi mới ló mặt ra, đợi muốn xỉu luôn. Thằng main thì được buff hơi lố, mới học bắn cung có tí mà bắn phát nào dính phát đó, lại còn có kiểu 'thời gian ngừng lại' nữa chứ. Tui thích plot nhanh, mạnh, chứ kiểu 'phàm nhân lưu' này chắc hợp mấy ông chú hơn. Tính cách mấy nhân vật phụ cũng hơi một màu, toàn kiểu 'nông dân chất phác', 'thợ săn lì lợm' thôi à. Thiếu drama, thiếu twist, đọc cứ đều đều, hơi bị 'boring' đó nha.
- Chương 1: Lạ lẫm loạn thế: Kể về tình hình Đại Chu cuối thời kỳ, thiên tai, nạn đói hoành hành ở Bắc Cảnh Tam Châu, khiến người dân phải di cư về phía nam. Gia đình Trương Phàm nằm trong số những nạn dân đó, đối mặt với đói khát và nguy hiểm từ những người cùng khổ khác. Trương Phàm tỉnh dậy sau một cơn hôn mê, nhận ra mình đã xuyên không từ Lam Tinh sang thế giới Đại Chu, mang theo một viên châu thần bí (Phệ Nguyên Châu). Anh dần thích nghi với thân phận mới và nhận ra cha mẹ mình là Trương Hách và Tạ Hiểu Vân, cùng em gái Tiểu Ngọc. Anh cũng bắt đầu suy đoán về thế giới Đại Chu này.
- Chương 2: Mới tới Lăng huyện: Gia đình Trương Phàm tiếp tục cuộc hành trình chạy nạn về phía nam, đến Tĩnh Châu. Trương Phàm nhận thấy có những bàn tay vô hình đang châm ngòi xung đột giữa nạn dân và quan phủ. Anh thuyết phục cha rời khỏi đoàn nạn dân lớn để tìm nơi an cư lập nghiệp, lo sợ bị liên lụy. Sau khi tách đoàn, họ đến gần Lăng huyện, được kiểm tra sức khỏe và thân phận. Mặc dù là nạn dân, họ được huyện lệnh Quý đại nhân nhân từ cho phép ở lại, được cấp lương khô và chỗ ở tạm bợ trong một nhà kho nhỏ, nhưng vẫn phải đối mặt với sự nghi ngờ và đe dọa từ quân sĩ về việc tuân thủ luật pháp.
- Chương 3: An gia: Gia đình Trương Phàm cùng hai gia đình nạn dân khác (họ Triệu và họ Từ) được sắp xếp đến Lưu Trang, một thôn làng cách Lăng huyện mười dặm. Thôn trưởng Lưu lão sắp xếp cho mỗi gia đình một gian nhà trệt cũ nát nhưng có thể che mưa che nắng, cùng một ít lương thực và quần áo cũ. Trương Phàm giúp cha mẹ dọn dẹp nhà cửa. Cuộc sống mới tuy còn nhiều khó khăn, nhưng có một mái nhà và đồ ăn ấm áp đã mang lại hy vọng cho gia đình sau chuỗi ngày chạy nạn gian khổ. Trương Phàm bắt đầu nhận thức về thế giới Đại Chu và suy nghĩ về cách sinh tồn để cải thiện cuộc sống gia đình.