Đã có 7
người đánh giá / Tổng đề cử
5.00
【 không lãng mạn cũng không mừng kịch, ngủ trước lệ mục sách báo, tình yêu tiểu khổ bánh, nửa kỷ thực tiểu thuyết, tam quan đi hướng chớ phun 】
Tháng nào danh trung mang “Nguyệt”, lại chưa từng chiếu sáng lên màn đêm.
Một vòng cô nguyệt, chưa bao giờ viên mãn.
Bóng đêm yên lặng, lặng ngắt như tờ.
Thẳng đến nàng gặp được kia luân chân chính treo cao với bầu trời minh nguyệt.
Gió mát trăng thanh, vãn tinh rạng rỡ.
Đó là tháng nào mộng cũng mộng không đến cảnh tượng.
Sau lại nàng mới hiểu được,
Không phải ánh trăng động lòng người, mà là tâm động khó nhịn.
Kia không phải thuộc về tháng nào ánh trăng,
Có chút tâm động chú định chỉ có thể là màn đêm hạ mật ngữ.
Xinh đẹp lại chua xót,
Chỉ có đứng ở ánh trăng trung nhân tài biết,
Ánh trăng hương vị,
Là khổ.
Nhấm nháp đến ánh trăng tư vị kia một khắc,
Tháng nào đột nhiên nhớ tới đại một học luân lý học lời giới thiệu khi,
Lão sư hỏi đại gia “Cái gì là luân lý học?”
Không có người trả lời.
Vì thế lão sư làm đại gia bằng ý nghĩ của chính mình viết xuống chính mình cảm nhận trung hoà luân lý học có quan hệ từ ngữ.
Đáp án hoa hoè loè loẹt, nhiều không kể xiết,
“Đạo đức” “Người dục” “Luân thường”……
Tháng nào nhớ tới chính mình trang giấy thượng viết,
“Bội luân”
Nhiều năm trước hai chữ chiếu tiến hiện thực, một ngữ thành sấm.
Tháng nào đắm mình trụy lạc mà nghĩ,
Liền tính ánh trăng không phải ta,
Có thể hay không làm ánh trăng chiếu vào ta trên người thời gian,
Lâu một chút?
Liền tính là trộm tới cũng không sao.
Tag: Yêu sâu sắc
Lập ý: Sinh hoạt tốt đẹp, xa không ngừng có crush