Năm tư đại học, người đàn ông mà Khương Nghênh đã tơ tưởng nhiều năm cùng hẹn hò với nữ sinh cô ghét nhất, từ đó cô cũng ghét con người mình thương thầm này.
Vài năm sau đó tình cờ gặp lại, cô hôn anh say đắm trước mặt bạn trai cũ. Mượn rượu làm bừa, trải qua một đêm hoang đường.
Ngủ với người mình thương thầm, khiến cho kẻ không đội trời chung mọc sừng.
Thật hả dạ.
(Nam chính thật sự yêu đương với người nữ chính căm ghét, nếu cảm thấy không thích thì xin đừng đọc)
Giới thiệu 2:
“Mạnh Cảnh Thư,” Khương Nghênh cất giọng nhàn nhạt, “Em không nhắc thì anh không có chút tự giác nào có phải không.”
Cô ngồi dựa lưng vào ghế tại phòng ăn, trong tay cầm ly nước, nghiêng mặt nhìn về phía đằng xa.
Cô hất nhẹ cằm: “Bỏ thuốc xuống đi.”
Có rất ít người dám dùng câu sai khiến với anh.
Mạnh Cảnh Thư vô thức liếm môi, quả thực bỏ thuốc xuống.
Giới thiệu 3:
Nếu như không thể có được anh, vật không đổi sao không dời, cả thế giới này đều chẳng còn gì hay ho cả!
Giới thiệu 4:
Khi yêu chính là ngày qua ngày đều quấn quít bên nhau, không một chút để ý kiêng dè.
Nhắc nhở trước:
1. Truyện về cuộc sống hằng ngày bình lặng, không thích đừng xem.
2. Nhận thức không đứng đắn, không sạch, gây khó chịu, không có chân thiện mỹ.