JavaScript is off. Please enable to view full site.

Ai Nói Không Có Linh Căn Không Có Khả Năng Tu Tiên?

76 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Tình trạng Còn Tiếp
Lần Cuối Cập Nhật
Số Chữ 1,638,050
Truyện Convert 100%
Lượt xem: 4,783
Nghe từ đầu Dịch Truyện
Tổng đề cử Ai Nói Không Có Linh Căn Không Có Khả Năng Tu Tiên?
Đã có 9 người đánh giá / Tổng đề cử
Không có linh căn Phương Trần, vốn cho rằng đời này đều không thể tu hành, nhưng là đây hết thảy, đều tại hắn đạt được một thanh tàn kiếm đằng sau hoàn toàn thay đổi, hắn phát hiện chỉ cần dùng thanh kiếm này chặt đồ vật, là hắn có thể trướng tu vi.

Ngươi có Thiên linh căn? Trách không được, chặt đứng lên tu vi của ta trướng đến nhanh như vậy! Cấm khu không có linh khí? Không có việc gì, ta chặt tảng đá đều có thể hấp thu lực lượng! Công pháp khó tu luyện? Trò cười, ta chỉ cần c·hém n·gười liền có thể đốn ngộ! Thiên kiếp rất đáng sợ? Ha ha, Thiên Đạo nhìn thấy ta rút kiếm, Kiếp Vân lập tức đi vòng. Nói ta không có linh căn? Lão tử c·hém n·gười liền mạnh lên, còn muốn linh căn gì?

Chư vị lão thiết, hoan nghênh nhập hố, lại nhìn Phương Trần như thế nào một người một kiếm, từ tạp dịch chặt thành tiên đế.

Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)

Phàm nhân, Tạp dịch (không linh căn, phế linh căn), Ngoại môn đệ tử (Luyện Khí Cảnh), Nội môn đệ tử, Trưởng lão thân truyền đệ tử, Thánh Tử/Thánh Nữ. Linh căn bao gồm: Chân linh căn (đơn nhất thuộc tính, tối ưu), Thẻ linh căn (hai thuộc tính trở lên; ba thuộc tính thường là tạp dịch/ngoại môn; bốn thuộc tính là Phế linh căn; năm/sáu/bảy thuộc tính là Phế linh căn trong Phế linh căn). Linh căn được phân phẩm từ 1 đến 9, trên đó là Thiên linh căn.
Phương Trần, một tạp dịch không có linh căn tại Lưu Ly Kiếm Tông, bị mọi người xem thường và ức hiếp. Cuộc đời anh thay đổi khi vô tình nhặt được thanh tàn kiếm Phù Tiên. Anh phát hiện chỉ cần dùng kiếm này chặt chém bất cứ thứ gì, từ cây trúc, tảng đá đến kẻ thù, anh đều có thể hấp thu năng lượng để tăng cường tu vi và sức mạnh thể chất. Sau thời gian dài bị Tào Bân và các tạp dịch khác bóc lột, cướp công, thậm chí bị Điền Hổ và Trương Thiết Ngưu ra tay sát hại, Phương Trần đã vùng lên phản kháng kịch liệt, giết chết kẻ thù và bất ngờ đột phá lên Luyện Khí Cảnh, mở ra con đường tu tiên độc nhất vô nhị dù không có linh căn.
Tàn kiếm Phù Tiên, cho phép Phương Trần tăng tu vi, sức mạnh thể chất (lực lượng, tốc độ, phản ứng, thính giác, khứu giác) bằng cách chặt/chém đồ vật. Năng lượng hấp thụ thay đổi tùy thuộc vào đối tượng bị chặt (trúc tạo khí lạnh buốt giúp sảng khoái, đá tạo khí nóng, bùn đất tạo khí yếu, chiến đấu/giết người tạo khí mạnh mẽ dẫn đến đốn ngộ và đột phá). Thanh kiếm có khả năng nhận chủ, thu hồi vào cơ thể và triệu hồi ra ngoài theo ý muốn.
Truyện có một tiền đề khá độc đáo và hấp dẫn với motif 'phế vật phản công' theo một cách 'hack' game đúng nghĩa. Việc nhân vật chính mạnh lên một cách trực quan và rõ ràng qua mỗi hành động 'chặt chém' mang lại cảm giác thỏa mãn. Các tình tiết ức hiếp ban đầu tạo đà cho sự vùng lên mạnh mẽ của Phương Trần, và cách anh ấy phản kháng cuối cùng rất dứt khoát. Hệ thống linh căn được giới thiệu chi tiết, tạo ra một thế giới tu tiên có logic riêng, dù cách main tu luyện vượt ngoài logic đó.
Mặc dù độc đáo, việc Phương Trần mạnh lên bằng cách 'chặt chém' có thể gây cảm giác hơi phi lý hoặc 'buff quá đà' nếu không có lời giải thích sâu sắc hơn về cơ chế của Phù Tiên Kiếm. Tình tiết ức hiếp nhân vật chính trong giai đoạn đầu khá nặng nề và lặp lại, có thể gây khó chịu cho một số độc giả. Các nhân vật phản diện ban đầu được xây dựng khá một chiều, chỉ đơn thuần là những kẻ xấu xa để Phương Trần vượt qua.
Trời ạ, đoạn mở đầu Phương Trần bị bully quá đà luôn, kiểu cũ rích và hơi cringe. Mấy đứa phản diện ban đầu như Tào Bân hay Điền Hổ cũng một màu, chỉ biết ức hiếp main theo kiểu 'sách giáo khoa'. Main có 'cheat code' mạnh lên bá đạo nhưng khúc đầu cứ nhịn mãi, thấy hơi khó chịu. Thiếu twist bất ngờ hay tương tác 'dìm hàng' sâu sắc hơn từ phía main. Cái concept 'chém người mạnh lên' rất hype nhưng cách trình bày hơi 'low key' lúc đầu, cần phải máu lửa hơn từ sớm.
  • Chương 1: Phương Trần, một tạp dịch 15 tuổi mồ côi, không có linh căn tại Lưu Ly Kiếm Tông, bị các tạp dịch khác đánh đập và đói khát. Khi đi chặt Linh Lung Trúc, anh vô tình tìm thấy một thanh trường kiếm đen nhánh, rỉ sét, nặng hơn trăm cân. Kiếm rung lên và truyền một luồng khí lạnh buốt vào cơ thể Phương Trần, làm dịu cơn đau.
  • Chương 2: Phương Trần nhận ra thanh kiếm là bảo bối. Anh nhỏ máu nhận chủ, kiếm hấp thụ máu và hiện ra chữ 'Phù Tiên', sau đó tan chảy và hóa thành hình xăm kiếm nhỏ trên lòng bàn tay anh, cho phép anh triệu hồi và thu hồi nó tùy ý, đồng thời kiếm trở nên nhẹ hơn (10 cân). Anh thử chặt cây trúc, tảng đá, bùn đất và nhận ra việc chặt chém đồ vật giúp anh hấp thu các loại năng lượng khác nhau để mạnh lên dù không có linh căn.
  • Chương 3: Phương Trần chặt xong một cây Linh Lung Trúc nhưng cố ý kéo dài thời gian để tránh bị nghi ngờ. Quản sự Tào Bân của Long Hổ Sơn và tạp dịch Điền Hổ (có phế linh căn) đến. Điền Hổ ngang nhiên cướp công chặt trúc của Phương Trần. Tào Bân bao che Điền Hổ và ép Phương Trần phải chặt thêm hai cây trúc trước khi trời tối. Phương Trần tức giận nhưng đành nhẫn nhịn, thề sẽ tìm cơ hội trả thù.
loading
loading
loading