Đã có 7
người đánh giá / Tổng đề cử
5.00
Văn án:
Mặc: Có phải tôi chỉ cần giả vờ như không để bụng một chút, anh sẽ có thể yêu tôi lâu hơn một chút nữa. Tôi vẫn luôn cho rằng như thế, nhưng… tôi sai rồi. Chia lìa, chỉ bởi vì vận mệnh trêu người, mà tình yêu đã không còn tồn tại, tôi sóm mất đi dũng khí rồi.
Tranh: Tôi biết, im lặng làm bạn, với cô ấy mà nói thắng qua thiên ngôn vạn ngữ. Cho nên, tôi nguyện ý vĩnh viễn bồi cô ấy, chỉ cần cô ấy yêu cầu tôi.
Nguyên: Ngay cả nước mắt cũng không rớt xuống, tôi đã mất đi em, mà tôi lại còn phải thống khổ mà tồn tại, vẫn phải luôn như vậy, bởi vì cô ấy đã nói: “Anh phải tồn tại, anh cần thiết gánh lấy những tội nghiệt mà anh đã thiếu tôi, phải sống cho đến khi tôi chết.”
Tag: Đô thị tình duyên, Yêu sâu sắc, Giới giải trí, Cạnh kỹ
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tả Ngôn Mặc, Nam Cung Nguyên, Tạ Tranh, Quan Như Ẩn ┃ vai phụ: ┃ cái khác: