Được xuất bản lần đầu ở Anh vào năm 1847, ba năm sau Agnes Grey đã được tái bản và được giới thiệu rộng rãi trên thế giới. Càng về sau này nó càng được chú ý nhiều hơn với những khám phá của các nhà phê bình cũng như bạn đọc về giá trị nhân văn và những thông điệp hữu ích cho các thế hệ bạn đọc. Sau hơn một thế kỷ, Agnes Grey với định nghĩa đầy tính thực tiễn về hạnh phúc và cách miêu tả dễ hiểu về cách tiếp cận nó vẫn còn nguyên giá trị đối với bạn đọc thời nay.
Tác phẩm kể về Agnes Grey, con gái của một mục sư nghèo sống ở miền Bắc nước Anh, thế kỷ 19. Sinh ra và lớn lên trong tình yêu thương với sự giáo dục tiến bộ của cha mẹ, được truyền cảm hứng từ cuộc hôn nhân dựa trên tình yêu, sự tôn trọng lẫn nhau, và sự hy sinh quên mình vì hạnh phúc gia đình của cha mẹ, Agnes quyết tâm bước ra thế giới, bắt đầu cuộc sống tự lập, hữu ích khi cô vừa bước qua tuổi mười chín trong lúc gia đình lâm vào cảnh túng thiếu. Cô thực sự thích công việc của một gia sư, nhưng không thể lường hết được những khó khăn, cực nhọc mà mình phải đối mặt bởi những tiểu thư, công tử thuộc những gia đình giàu có mà cô đến phục vụ đều ngạo mạn, hống hách, ngang bướng, coi thường tri thức, khó giáo dục và thiếu tình người. Chịu trách nhiệm về sự lựa chọn của mình, cô không kêu ca, than vãn, mà cố gắng chịu đựng và vượt qua không chỉ những thử thách trong công việc của một gia sư mà cả sự phân biệt đối xử, sự bất công và cô đơn trong khi cô phục vụ những người giàu, kiên nhẫn và kiên trì thực hiện nhiệm vụ của mình, cố gắng thu lượm từng chút thành công ít ỏi để tự động viên mình cũng như tích góp những bài học quý giá từ trải nghiệm thực tế để bản thân mình cũng “lớn lên” từ hành trình đầy thử thách.
Không có vẻ ngoài nổi bật, nhưng có kho báu trong tâm hồn và trí tuệ, cô không ngừng trau dồi và làm giàu thêm, Agnes đã kiên nhẫn đợi trong niềm hy vọng và cuối cùng hạnh phúc đích thực đã đến với cô.
Tác giả Anne Bronte là em của hai tiểu thuyết gia nổi tiếng: Emily Bronte (tác giả của Đồi gió hú) và Charlotte Bronte (tác giả của Jane Eyre). Tuy không nổi tiếng bằng Đồi gió hú và Jane Eyre, Agnes Grey cũng được coi là sự đóng góp quý giá cho văn học Anh.Lịch sử đích thực chứa đựng những bài học tựa như những kho báu, mặc dù, trong một số trường hợp, kho báu không dễ phát hiện, và khi được tìm ra lại chẳng đáng kể về số lượng, đã cạn kiệt, phần cốt lõi đã teo tóp và hầu như chẳng bõ công cạy cục tìm tòi. Điều đó có đúng với lịch sử của tôi hay không, tôi không giỏi đánh giá cho lắm. Đôi khi tôi nghĩ có thể câu chuyện của mình có ích cho ai đó, có thể đem lại sự thú vị cho người khác, nhưng người đời có sự đánh giá của riêng mình. Được ít người biết đến, sau nhiều năm trôi qua, và với việc sử dụng một vài cái tên giả, tôi không sợ mạo hiểm, và tôi sẽ tiết lộ với các bạn những gì tôi thậm chí không tâm sự với ngay cả người bạn thân nhất của mình.Cha tôi là một mục sư ở miền Bắc nước Anh, người đáng được tất cả những ai biết đến kính nể. Thời trai trẻ, ông sống khá thoải mái bằng thu nhập từ công việc của mình và chút sản nghiệp riêng. Mẹ tôi, người phụ nữ kết hôn với ông bất chấp sự phản đối của gia đình, là con gái của một địa chủ, và là một người ngoan đạo. Chẳng ích gì khi nói với bà rằng nếu trở thành vợ của một mục sư thì bà sẽ phải từ bỏ cỗ xe ngựa, cô hầu phòng, và tất cả những thứ xa xỉ, thanh nhã của sự giàu sang, điều mà đối với bà ít quan trọng hơn nhiều so với những thứ thiết yếu trong cuộc sống. Một cỗ xe ngựa và một cô người hầu tiện lợi thật đấy, nhưng, ơn Trời, bà có đôi chân để tự bước đi, có đôi tay để tự làm được những việc cần thiết của cá nhân. Một ngôi nhà đẹp và những mẫu đất không phải là những thứ chẳng đáng giá một xu, nhưng bà thích sống dưới mái nhà tranh cùng với Richard Grey hơn là sống trong một cung điện với bất cứ người đàn ông nào khác trên đời này.Biết rằng tranh cãi, phản đối chẳng ích gì, cha của bà sau một thời g