JavaScript is off. Please enable to view full site.

70 Sơn Dã Hằng Ngày

62 người đang đọc truyện này.
Tác giả
Thể Loại Ngôn Tình Ngôn Tình
Tình trạng Full
Lần Cuối Cập Nhật
Số Chữ 766,603
Truyện Convert 100%
Lượt xem: 7,572
Nghe từ đầu Dịch Truyện
Tổng đề cử 70 Sơn Dã Hằng Ngày
Đã có 2 người đánh giá / Tổng đề cử

Chuyên mục dự thu: 《 núi sâu tiểu viện tử 》 hoan nghênh cất chứa

【 văn án 】

Hứa Tú Phương vị hôn phu Tạ Kiến Quốc yêu trong thành tới xinh đẹp nữ thanh niên trí thức, hai người từ hôn sau, Tạ Kiến Quốc cưới đến như ý mỹ kiều thê.

Hứa Tú Phương cũng gả cho cách vách thôn yêu thầm chính mình đồng học Tạ Lật, Tạ Lật lớn lên đẹp, tính tình ôn hòa, ánh mặt trời ái cười, có một tay hảo trù nghệ, còn sẽ trồng rau, sẽ dưỡng hoa, sẽ đi săn, sẽ sờ cá tôm, còn sẽ giết heo giết dê…… Cả đời đều không có làm Hứa Tú Phương bị đói lạnh mệt.

Nhiều năm về sau, Hứa Tú Phương rất tưởng đối Tạ Kiến Quốc nói một câu “Cảm tạ không cưới chi ân”.

PS: Nội có tư thiết, không khảo chứng. Nam nữ chủ thuần dân bản xứ, nữ chủ có bàn tay vàng.

【 đệ nhị thị giác văn án 】

Lương Vân trước khi chết, hận nhất không phải gia bạo trí nàng tử vong trượng phu, là đánh cắp nàng hạnh phúc Hứa Tú Phương, năm ấy Tạ Kiến Quốc hướng nàng cầu hôn, nàng ngại với Tạ Kiến Quốc mẫu thân khó chơi không đáp ứng, không tưởng, Tạ Kiến Quốc quay đầu liền cùng Hứa Tú Phương đính hôn, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn Tạ Kiến Quốc một đường thăng chức, nhìn Hứa Tú Phương phu thê hòa thuận, nhi nữ hiếu thuận, cả đời mỹ mãn, Lương Vân chỉ có thể hâm mộ nàng, đố kỵ nàng.

Trọng sinh sau, Lương Vân chủ động ôm lấy Tạ Kiến Quốc: “Ta nguyện ý gả cho ngươi.”

Sau lại, Lương Vân phát hiện Hứa Tú Phương thế nhưng gả cho cái kia nhân thương xuất ngũ, thân có tàn tật, cả đời chỉ có thể ở sơn dã bào thực nông phu.

Lương Vân cười, đời này ổn.

Gỡ mìn:

1, nội có tư thiết, xin miễn khảo chứng, phòng trộm tỉ lệ 90%, thời gian 72 giờ

2, chậm nhiệt, chuyện nhà, sinh hoạt vụn vặt

3, nam nữ chủ thuần dân bản xứ, không xuyên qua không trọng sinh, không biết cốt truyện, không thể đứng ở góc nhìn của thượng đế đối đãi vấn đề.

Tag: Thời đại kỳ duyênNgọt vănSảng vănNhẹ nhàngHằng ngày

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Hứa Tú Phương, Tạ Lật ┃ vai phụ: Tạ Kiến Quốc, Lương Vân, Hứa Cường, Hà Thúy Hà ┃ cái khác: Chuyện nhà, hằng ngày văn, làm ruộng, nông thôn xây dựng

Một câu tóm tắt: Sơn dã vợ chồng ấm áp hằng ngày

Lập ý: Nỗ lực sinh hoạt

Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)

Hứa Tú Phương, một cô gái nông thôn, bị vị hôn phu Tạ Kiến Quốc hủy hôn để cưới Lương Vân (người trọng sinh muốn chiếm đoạt hạnh phúc của Hứa Tú Phương). Bất ngờ, Hứa Tú Phương phát hiện ra mình sở hữu một đồng tiền cổ thần bí có khả năng tạo ra không gian tùy thân để cất giữ đồ vật. Sau đó, cô gả cho Tạ Lật, một chàng trai hiền lành, giỏi giang, yêu thương cô hết lòng từ nhỏ. Câu chuyện tập trung vào cuộc sống làm ruộng, xây dựng gia đình ấm áp của Hứa Tú Phương và Tạ Lật, cùng với việc Hứa Tú Phương sử dụng không gian để cải thiện cuộc sống, đối phó với những khó khăn và mưu mô của Lương Vân trong bối cảnh những năm 70.
Hứa Tú Phương sở hữu một đồng tiền cổ thần bí, có thể biến mất khỏi cơ thể và xuất hiện trong ý thức, tạo ra một không gian lưu trữ đồ vật (chỉ vật chết) khoảng 5 mét khối. Đồng tiền còn có khả năng hấp thụ ánh trăng để biến hóa.
Một câu chuyện ấm áp về cuộc sống hàng ngày ở nông thôn những năm 70. Nữ chính Hứa Tú Phương từ một cô gái bị vị hôn phu phụ bạc đã tìm thấy hạnh phúc bên người đàn ông đích thực, Tạ Lật, người đẹp trai, tài giỏi và yêu thương cô hết mực. Cuộc sống của họ được xây dựng từ những điều giản dị, chân thực. Bàn tay vàng giúp nữ chính vượt qua khó khăn, mang lại sự tiện lợi và là nền tảng cho cuộc sống tốt đẹp hơn. Câu chuyện đề cao sự kiên cường, nỗ lực vươn lên và tình cảm gia đình.
Truyện có mô típ trọng sinh và trà xanh quen thuộc, có thể khiến độc giả cảm thấy hơi cũ. Nữ chính ban đầu khá thụ động và yếu đuối trước sóng gió gia đình và sự phụ bạc của vị hôn phu. Các tình tiết về bệnh tật của mẹ và tai nạn của anh trai có vẻ hơi nặng nề và là kiểu 'khổ tận cam lai' điển hình. Phản ứng của nữ chính với Vương bà tử trong chương 6 hơi quá khích, tuy dễ hiểu nhưng có thể không phù hợp với không khí 'nhẹ nhàng, hằng ngày' của toàn bộ câu chuyện.
Chuyện tình cảm chậm nhiệt quá, mãi mới thấy nam chính xuất hiện. Mấy đoạn đầu nữ chính bị Tạ Kiến Quốc và bà hàng xóm cà khịa mà cứ nhịn xong khóc thút thít, thấy hơi khó chịu. Bàn tay vàng thì có nhưng mãi mới biết cách dùng, còn chỉ đựng được đồ chết thì hơi phế. Cái kiểu ghét người ta xong hù dọa dã man vậy nghe cũng hơi creepy, không hợp với vibe 'ngọt văn' lắm.
  • Chương 1: Hứa Tú Phương đi đào củ mài cho mẹ ốm và vô tình nghe vị hôn phu Tạ Kiến Quốc hẹn hò và nói lời từ hôn với cô. Trong lúc bàng hoàng, dao chẻ củi cứa vào mắt cá chân cô, máu dính vào chiếc đồng tiền cổ cô đeo. Vết thương và đồng tiền biến mất khỏi mắt cá chân, đồng tiền sau đó xuất hiện trong đầu cô.
  • Chương 2: Hứa Tú Phương hoảng sợ khi đồng tiền có thể xuất hiện và biến mất khỏi tay cô, thậm chí có thể "thu" và "lấy ra" con dao chẻ củi. Cô bỏ chạy về nhà, phát hiện mẹ ốm nặng và anh trai bị thương. Cô giấu chuyện Tạ Kiến Quốc từ hôn để mẹ khỏi lo lắng.
  • Chương 3: Hứa Tú Phương nấu cháo củ mài cho mẹ. Đêm đó, đồng tiền trên mắt cá chân cô lại biến mất, hấp thụ ánh trăng và trở nên kim quang lấp lánh. Cô bị hút vào một không gian trắng xóa chỉ có một hồ nước nhỏ. Sáng hôm sau, cô tỉnh dậy trên sàn nhà, nhận ra mình đã vào không gian trong đồng tiền. Cô nghĩ đồng tiền là một bảo vật nhưng không hiểu rõ công năng. Cô hỏi mẹ về lai lịch đồng tiền và được biết nó là tiền cổ không giá trị, gia đình cô còn vài cái.
Mới nhất
1 năm trước
    Tổng đề cử 2
    Tuần 550
    Tháng 4294
    loading
    loading
    loading