“Mụ mụ, hắn có phải hay không đầu bị cửa kẹp, nếu không thì chúng ta tiễn hắn đi bệnh viện a?” Tỉnh lại sau giấc ngủ, lục hạo phát hiện mình trùng sinh, trở lại 1987 năm một nghèo hai trắng lúc đó.
Đứng phía sau một cái chừng hai mươi mỹ nữ, nước mắt như mưa, trên thân tràn đầy vết thương, mà bên người nàng còn có một cái tiểu nữ oa, mở to mắt to, yêu mếnnhìn xem hắn.
Siêu dữ liệu - (Tiết lộ một số tình tiết truyện)
- Tô Mẫn
- Ni Ni
Lục Hạo, một người đàn ông thành công nhưng sống trong hối tiếc vì cái chết của vợ con, đột ngột trọng sinh về năm 1987. Anh tỉnh dậy đúng vào ngày định mệnh khi vợ con anh định kết liễu cuộc đời vì sự bạo hành và cuộc sống khốn khó do anh gây ra. Lục Hạo quyết tâm chuộc lỗi, thay đổi bản thân từ một kẻ nát rượu, cờ bạc thành một người chồng, người cha gương mẫu. Anh bắt đầu tận dụng kiến thức về tương lai để kinh doanh, kiếm tiền và mang lại một cuộc sống hạnh phúc, sung túc cho vợ con, đồng thời đối mặt với những định kiến và kẻ thù cũ.
Lục Hạo trùng sinh về năm 1987 với trí nhớ về tương lai, bao gồm các cơ hội kinh doanh và xu hướng phát triển thị trường.
Truyện có một khởi đầu đầy cảm xúc và sức nặng tâm lý, khi nam chính nhận ra sai lầm và có cơ hội thứ hai để sửa chữa. Cách tác giả miêu tả sự tiều tụy, sợ hãi của Tô Mẫn và Ni Ni, cùng với sự hối hận tột cùng của Lục Hạo, rất chân thực. Sự chuyển mình của nam chính từ một kẻ vũ phu thành một người đàn ông của gia đình đầy trách nhiệm được khắc họa rõ nét, mang lại hy vọng về sự cứu chuộc. Bối cảnh những năm 80 được vẽ nên khá chi tiết, tạo cảm giác hoài niệm và chân thực về cuộc sống lúc bấy giờ.
Mặc dù cốt truyện có yếu tố cứu chuộc, nhưng sự thay đổi của Lục Hạo có phần quá nhanh và hoàn hảo, khiến đôi khi cảm thấy thiếu tự nhiên. Phản ứng của Tô Mẫn và Ni Ni dù có lý nhưng lại kéo dài sự hoài nghi đến mức hơi quá, tạo cảm giác lặp lại ở một số đoạn. Việc Lục Hạo ngay lập tức tìm được "cơ hội vàng" kiếm tiền có vẻ hơi dễ dàng so với thực tế và chỉ dựa vào kiến thức tương lai.
Vibe truyện hơi "drama boomers" lúc đầu, main nam tự vả rồi quay xe 180 độ thành người đàn ông vàng thì cũng hơi khó tin. Nói chung là "nhân cách vàng" quá nhanh, không có "quá trình" lắm. Với cả bối cảnh hồi xưa nghe hơi chán, không "fast-paced" như mấy truyện hiện đại.
- Chương 1 - Ngươi thật là một cái súc sinh: Lục Hạo tỉnh dậy và nhận ra mình đã trọng sinh về năm 1987, đúng vào ngày vợ Tô Mẫn và con gái Ni Ni sẽ tự tử. Anh thấy Tô Mẫn tiều tụy, đầy vết thương và Ni Ni sợ hãi mình. Lục Hạo nhớ lại kiếp trước mình là một kẻ nát rượu, cờ bạc, bạo hành vợ con, và hối hận tột cùng. Anh vứt bỏ chai thuốc trừ sâu mà Tô Mẫn đã mua, thể hiện sự thay đổi, nhưng mẹ con Tô Mẫn lại hoài nghi, cho rằng anh bị chạm đầu và đề nghị đưa anh đi bệnh viện. Lục Hạo ôm Tô Mẫn xin lỗi, hứa không phụ bạc nữa, nhưng cô hiểu lầm ý đồ của anh và càng thêm khinh ghét.
- Chương 2 - Lão bà, cẩn thận bỏng: Tô Mẫn và Ni Ni vẫn không tin Lục Hạo đã thay đổi. Lục Hạo vào bếp nấu canh sườn, múc nhiều thịt cho vợ con và ít cho mình, khiến họ ngạc nhiên và bắt đầu có chút lay động. Anh hứa sẽ để Tô Mẫn sống cuộc đời "Phú Thái Thái" nhưng cô chỉ mong anh tìm việc làm ổn định. Lục Hạo hỏi xin tiền Tô Mẫn để làm ăn. Cô ngay lập tức tuyệt vọng, khóc lóc và cho rằng anh lại muốn tiền để cờ bạc, nhưng cuối cùng vẫn đưa cho anh toàn bộ số tiền tiết kiệm ít ỏi dưới 10 đồng.
- Chương 3 - Đi làm không có tiền đồ: Lục Hạo giải thích mình muốn làm ăn để cải thiện cuộc sống, nhưng Tô Mẫn không tin anh có khả năng đó và khuyên anh nên tìm việc làm nhà nước. Lục Hạo từ chối số tiền của Tô Mẫn, nói rằng anh sẽ kiếm được nhiều hơn. Anh đi đến chợ thực phẩm nhà nước và chứng kiến một lão nông bị từ chối bán rau tươi vì chợ chỉ thu mua định hướng. Lục Hạo nhìn thấy cơ hội, quyết định mua toàn bộ số rau của lão nông để bán lại, tính toán kế hoạch làm ăn đầu tiên của mình.